Chương trước
Chương sau
Editor :@chandi519Convert :@vespertine  @ Annh Thư139

Ngô Viễn Sơn rút  dương vật ra, đem cô ôm vào trong ngực,vỗ từng cái   phía sau lưng cô, hống, làm nàng đừng khóc.

Hình ảnh này giống như thật quen thuộc, làm Dư Nhân nhớ tới lúc vừa mới đến thành phố .

Lúc đó cô từ quê  vừa mới chuyển tới nơi này,có  rất nhiều chuyện  không hiểu, rất nhiều đồ không quen dùng, cô bé 11-12 tuổi , nội tâm đang là thời điểm mẫn cảm , ở trường bị bạn học nói là đồ nhà quê đến từ nông thôn ,rồi bị bạn học nữ cô lập, bị bạn nam bắt nạn , không dám đánh lại cũng không dám cáo trạng,lúc ủy khuất chịu không nổi  liền một mình trốn đi trộm khóc, nghĩ cô sao lại vô dụng như vậy , nếu là Tiền Mong Mong đối mặt với chuyện như vậy  phỏng không chừng đã sớm cùng đối phương đánh nhau rồi.

Cô có đôi khi cũng nghĩ, cô hẳn nên phản kháng, dù sao cũng không thể để cho người khác vừa mắng vừa bắt nạn cô. Nhưng lần sau  đối mặt trong mắt lại một mảnh lạnh nhạt , trong lòng cô vẫn mênh mang không có niềm tin , bên cạnh cô một người giúp cô cũng không có,người  sẽ thay cô đương đầu đều ở quê , mà cô bị đưa lên thành phố… bị trói buộc bởi ba mẹ

Trói buộc thì sao có thể kể khổ đây, sẽ bị vứt bỏ.

Cho nên Dư Nhân lựa chọn yên lặng chịu đựng, người cũng càng thêm trầm mặc. Không học liền chui vào trong phòng học tập, ngày thường cũng không ra ngoài đi chơi, càng không có bạn học quen biết kết  tới tìm cô.

Người đầu tiên phát hiện tình huống không đúng của cô chính là Ngô Viễn Sơn, hắn là thầy giáo  dạy học nhiều năm loại tình huống này hoặc nhiều hoặc ít đều gặp qua, ngay từ đầu chỉ nghĩ Dư Nhân gặp hoàn cảnh mới yêu cầu một quá trình thích ứng , nhưng cô sau đó càng ngày càng trầm mặc , hắn liền cảm thấy sự tình tựa hồ không phải đơn giản như vậy.

Hắn thậm chí còn đưa Dư Nhân đi gặp bác sĩ tâm lý, bác sĩ nói có khuynh hướng hậm hực .

Đứa nhỏ mười mấy tuổi  có khuynh hướng hậm hực ?

Ngô Viễn Sơn một lần nghĩ bác sĩ đang cùng hắn nói giỡn, nhưng  không có khả năng này.

Hắn liền lặng lẽ quan sát sinh hoạt hằng ngày Dư Nhân , rất nhanh phát hiện ra vấn đề. Sau đó hắn đem vấn đề nghiêm trọng này nói cho Dư Hướng Đông cùng Ngô Nguyệt cũng răn dạy hai người bọn họ, nói nếu bọn họ không chăm sóc được tốt Dư Nhân như vậy thì để hắn làm, hắn tuyệt đối sẽ không để đứa nhỏ không có cảm giác an toàn như vậy, hắn sẽ coi cô như là con gái mà thương đến trong xương cốt. Dư Hướng Đông cùng Ngô Nguyệt bị hắn dạy dỗ mặt xám mày tro.

Ngày đó, kỳ thật Dư Nhân trốn ở phía sau cửa.

Sau đó Dư Hướng Đông  chuyển trường cho cô, sau này  Kiều Linh biết chuyện hỏi xem có thể có hay không đưa Dư Nhân nhận về Ngô gia, bà bắt đầu làm phụ nữ toàn chức( nội trợ?) , hằng ngày chăm sóc Dư Nhân cùng Ngô Quân Hữu.

Tính tình Ngô Quân Hữu sang sảng, thường xuyên cùng bạn  bè  đi ra ngoài chơi bóng hoặc là tụ hội có thể mang theo Dư Nhân, cô bé  người gặp liền khen giống tiểu tiên nữ  trong tranh là em gái hắn , ngữ khí kiêu ngạo không thôi. Ngô Viễn Sơn tiết nghỉ hoặc ngày nghỉ cũng mang cô đi ra ngoài chơi, thậm chí có đôi khi bạn già tụ hội cũng mang theo cô, quả thực nói với hắn quá giống nhau, đem cô thương đến tận xương tủy.

Ở Ngô gia bầu không khí nhẹ nhàng ấm áp , Dư Nhân dần dần khôi phục thành tiểu nha đầu nghịch ngợm đáng yêu như trước kia, ngay cả Dư Hướng Đông nhìn cô cũng không khỏi từ nội tâm phát ra yêu thích. Chủ động giảm bớt công việc, đưa Dư Nhân về nhà hắn chăm sóc, lại bảo đảm với Ngô Viễn Sơn , nhất định sẽ thật tâm chăm sóc cô.

Trước một ngày cô về Dư gia, Ngô Viễn Sơn tựa như bây giờ đem cô ôm vào trong lòng ngực, nhẹ giọng trấn an, ôn tồn khuyên giải an ủi.

Cho nên, sự tình rốt cuộc vì sao lại biến thành cái dạng hiện tại  này?

Dư Nhân ngẩng đầu nhìn Ngô Viễn Sơn, hỏi hắn “Cữu cữu, chúng ta như vậy tính là cái gì a…” Cậu cháu không giống cậu cháu, cưỡng gian không giống cưỡng gian.

Ngô Viễn Sơn đi hôn vành tai cô, lại liếm liếm tai sau. Cả người Dư Nhân  run rẩy, không nhúc nhích, không đẩy ra cũng không đón ý nói hùa. Ngô Viễn Sơn bàn tay to nắm eo thon, mặt chôn ở hai vú, nói “Ta nói yêu con, con tin sao?”

Từ lúc cô mười hai tuổi ghé vào trong lòng ngực hắn khóc liền yêu.

Giống tên biến thái. Luyến đồng, còn yêu chính mình  cháu gái ngoại ruột .

“Vậy người khi đó vì sao lại để ba đón con  về?”

Ngô Viễn Sơn có chút tự giễu nói, “Chưa từ bỏ ý định, muốn thử xem mình còn có cứu được hay không .”

Thử qua. Sự thật là bệnh nguy kịch, không có thuốc chữa.

“Thế chị dâu thì sao?” Cô nhẹ giọng hỏi.

“Nó cùng con giống nhau…” trải qua giống nhau ,tính tình trước kia cũng giống nhau. Hắn không thể tìm cô, không thể nghĩ đến cô, không thể yêu cô, liền đối với Thẩm Vi, giống  cầm thú, lợi dụng Thẩm Vi đối hắn kính yêu chi tình,lúc chưa tốt nghiệp ở đại học liền lừa thân thể cô. Chỉ là sau đó Thẩm Vi sẽ cùng Ngô Quân Hữu quen biết yêu nhau là hắn trăm triệu lần không nghĩ tới.

Dư Nhân nghe hắn nói xong  lịch trình gút mắt cùng Thẩm Vi, tự giễu giật nhẹ khóe miệng, “Như vậy a…” Lại không có nói , nhắm mắt giống như buồn ngủ.

Ngô Viễn Sơn giúp cô cởi quần áo, hỏi cô có muốn hắn  giúp  rửa sạch một chút hay không . Dư Nhân không nói chuyện, cự tuyệt giao lưu.

Hắn không dám  trì hoãn thêm, hôn hôn  mí mắt cô, ôm Hàng Hàng ra cửa.

Bên ngoài mọi người còn đang đánh mạt chược, cũng không ai để ý hắn đi  bao lâu, hắn đem Hàng Hàng đặt ở nôi xe, ngồi xuống bên cạnh Kiều Linh .

Đối diện  ông cụ còn đang nhưng kính hướng mẹ nó bên người thấu,  bà cụ ghét bỏ không thôi , trong miệng nói ông xem hiểu sao, nhưng bà cụ nhìn ánh mắt ba ba ủy khuất , bĩu môi vẫn là không đuổi ông cụ đi.

Những người khác nén cười nhìn, thật sự nhẫn nhịn đến vất vả, liền bắt đầu  tìm lời nói chuyện.

Ngô Nguyệt liền nói chuyện năm nay sẽ cùng Dư Hướng Đông về quê .

Bà cụ gật gật đầu, đánh ra chín điều, trong miệng nhắc bà (NN) mãi , “Sớm nên trở về thăm ,  bởi vì công tác của con cùng  việc của  Hướng Đông đã mấy năm không về nhà?  Ta mà  là mẹ chồng con, gặp phải  con dâu như vậy ta cũng muốn mắng chửi người”

Ngô Nguyệt cười nói, ngài là mẹ ruột con hay là mẹ ruột anh ấy vậy, như thế nào không bênh vực con .

Bà cụ vui tươi hớn hở nói, “Ta là giúp lý không giúp thân, đại nghĩa diệt thân vậy.”*lý: lẽ phải, thân: ruột

Mọi người lại nhịn không được sôi nổi cười lên tiếng.

Chơi đến 10 giờ rưỡi, Ngô Viễn Sơn hô dừng, nói không còn sớm, đều về đi. Bà cụ còn có chút chưa đã thèm, Ngô Viễn Sơn thêm, “Nhân Nhân ngày mai còn phải đi học , mọi người đừng có  đánh thức nó.”

“Nó ngủ?” Ngô Nguyệt hỏi.

“Ừm” Ngô Viễn Sơn đứng lên, lôi kéo Kiều Linh cũng đứng lên, “Để ba mẹ  đi ngủ sớm một chút”

“…”Kiều Linh không có lời gì để nói, một bên là chồng, một bên là mẹ chồng  đưa mắt ra hiệu cho bà, bà cũng thực khó xử a.

Cuối cùng vẫn là ông cụ lêm tiếng, “Đều trở về ngủ đi” một đám ở đây bá chiếm vợ ông.

Ngô Viễn Sơn nhìn ba hắn  như vậy sao lại không rõ ông nghĩ cái gì, lôi kéo Kiều Linh, bảo Thẩm Vi bế đứa nhỏ lên , người một nhà đi xuống lầu.

Đêm đã khuya, Dư Nhân ngủ không được, chậm rãi mở bừng mắt, một đôi con ngươi ở ban đêm rực rỡ lấp lánh.

Phía dưới cô nhão nhão dính dính, có tinh dịch cữu cữu bắn vào , cũng có nước cô chảy ra . —— vừa rồi lúc cữu cữu ôm cô cô lại động tình, thậm chí thiếu chút nữa tự sa ngã bắt lấy  dương vật hắn để hắn lại thao thao cô.

Không biết qua bao lâu, cô đem tay chậm rãi duỗi đến phía dưới,  lần đầu tiên tự an ủi, thời điểm cao trào, trong đầu cưỡi ngựa xem hoa, có ba ba, có Trình Việt, có Lý Mộc Dương, thậm chí… Còn có cữu cữu.

PS : After all drama things , I'm f*cking back!😉Trời xóa app có mấy tuần tin nhắn rồi thông báo kinh khủng. Đọc được tâm thư của 1 bạn trời ơi cưng muốn xỉu. Ai cũng được như vậy thì cuộc sống thật dễ dàng hơn. Mình cảm ơn rất nhiều mình biết còn nhiều thiếu sót nhưng bạn khen vậy mình cũng rất ư là vui vẻ nha😆.

Spoil 1 tí truyện gần 400c tác giá vẫn đang viết tiếp. Mọi người đừng đếm nam chính làm gì có đếm cũng không hết. Mà về sau sau có nhiều điều bất ngờ🤫 , móc nối các nhân vật cùng mạch truyện. Nói chung truyện H nhưng nội dung xuyên suốt+ phát triển.

________________________________________Chanel - CHANCE EAU TENDRE dạng - Eau de Toilette 🧡Sự hòa quyện của hương Bưởi đỏ- Mộc qua (Grapefruit-Quince) xanh mát , có mùi trái cây với sự mềm mại hoa nhài (Jasmine) và sự mượt mà của xạ hương trắng (White Musks)tạo nên một mùi hương nhẹ nhàng say mê cùng vị trái cây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.