Editor :@chandi519Convert :@vespertine @ Annh Thư139
Bảy ngày nghỉ lễ Quốc Khánh , bọn họ ở Xuân Ân ba ngày rưỡi, buổi chiều ngày thứ tư trở về thành phố.
Mấy ngày nay chơi rất vui vẻ, bọn họ đi vườn rau quả tự mình ngắt trái cây rau dưa, lại đi lên trên núi ăn cơm dã ngoại, còn tắm suối nước nóng, ngắm nhìn các loại bể bơi, đối với lần du lịch này hoàn toànvừa lòng.
Chính là vì duy trì giáo dục phát triển, hai nhà vẫn là nhanh chóng trở về nhà, chỉ chờ ngày hôm sau đem hai đứa nhỏ đi học. Dư Nhân làm lơ ánh mắt giống cẩu hùng lại giống bộ dáng gấu trúc cầu sủng củaTrình Việt, vui vui vẻ vẻ mà vẫy tay tạm biệt cha conTrình gia .
Trên đường trở về, Dư Hướng Đông lái xe, tay phải nhẹ đặt ở tay lái, ngón trỏ gõ gõ trên vô lăng, nhìn kính chiếu hậu mặt đầy ý cười Dư Nhân hỏi, “ Trình bá bá con như thế nào đắc tội với con, con hai ngày này cũng chưa để ý đến hắn”
“Có… Có sao?” Dư Nhân bị hỏi sửng sốt, trên mặt có chút hồng, Ngô Nguyệt cũng quay đầu khuyên cô, “ Trình bá bá con tuy rằng có đôi khi có chút không đáng tin cậy, nhưng mà đối với con vẫn rất tốt, ngày thường còn chiếu cố con so với Tư Mạc còn có chút hơn, cũng không thể đối trưởng bối không lớn không nhỏ như vậy ” bà đang nói vừa rồi ở cửa Dư Nhân cố ý giả không nghe thấy lời củaTrình Việt .
Dư Nhân bĩu bĩu môi, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-nhan-vong/2572754/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.