Bên ngoài cửa sổ, sắc trời càng lúc càng âm u, trong phòng thì oi bức đến lạ.
Cũng bởi nụ cười đầy ý vị đó của Khang Vãn Ninh mà khiến gò má của Cố Tri Vi càng lúc càng đỏ ửng. Cuối cùng, cô xoay người đi một mạch về phía toilet: "Đừng chọc tớ nữa... đang rầu đây."
Khang Vãn Ninh thu lại nụ cười có chút cợt nhả kia, đáp lời cô: "Rầu gì đó? Rầu chuyện tối nay mặc đồ lót kiểu gì hay sao?"
Cố Tri Vi: "..."
Hai tai cô đỏ ửng như sắp rỉ máu đến nơi, không nhịn được mà quay người lại đạp Khang Vãn Ninh một cái.
"Sao cậu lại đáng ghét như vậy chứ!" Cố Tri Vi quay đầu lại hung dữ nhìn Khang Vãn Ninh, thế nhưng người kia chỉ cảm thấy dáng vẻ cố sức tỏ vẻ hung dữ với cái quai hàm đang dốc sức giương lên đó của cô trông vô cùng đáng yêu.
Không nhịn được mà tóm lấy gương mặt của Cố Tri Vi, nói: "Ái chà, dáng vẻ tức giận của Tri Tri ngây thơ nhà chúng ta cũng khiến người ta thích tới vậy luôn cơ! Thật sự là quá hời cho cái tên Giang Thuật kia rồi."
Cố Tri Vi hất tay của Khang Vãn Ninh ra, không thèm tranh luận với cô ấy nữa. Trong lòng cô đang rầu đây, chưa nghĩ ra rốt cuộc đêm nay có cần lên hay không nữa.
Cố Tri Vi vào trong toilet, nhốt Khang Vãn Ninh ở bên ngoài cửa.
Cô bên trong này một bên tắm một bên lại xoắn xuýt, Khang Vãn Ninh thì đứng bên ngoài cầm điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-ngot/3389173/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.