Kiến Sơ năm thứ mười sáu, đứa con trai thứ tư được tiên đế Đại Tấn yêu thương nhất - Thích Bỉnh Tĩnh bước sang tuổi 20, được phong làm Ngạc Vương.
Lễ sắc phong đã được tiến hành, tiên đế hỏi y, muốn cưới người như thế nào làm Vương phi.
Y nghĩ một lúc, rồi thản nhiên đáp: "Không cần mỹ mạo, chỉ cần tài trí giống như Trác Thiếu Cương của Nam triều."
Tiên đế cười lớn nói: "Trác Thiếu Cương là thân nam nhi, đáng tiếc, đáng tiếc."
Đứng bên cạnh, Thái giám Văn Ất hầu hạ Tiên đế gần 30 năm nói đùa theo: "Nghe nói Trác Thiếu Cương có một người em gái song sinh, tên gọi Thiếu Viêm, có thế nói đẹp tuyệt trần, chỉ là không biết tài trí so với huynh trưởng như thế nào"
Tiên đế nghe xong, ý cười dần biến mất, một lúc sau mới mở miệng, ngữ ý trầm lạnh: "Đại Tấn và Đại Bình có mối thù truyền kiếp, dẫu cho nữ tử có tài mạo vô song, cũng không thể kết thân. Đáng tiếc, đáng tiếc."
Ngạc vương khẽ cụp mắt, cười trừ, không tiếp chuyện.
Lúc này, ba vạn quân dưới trướng Trác Thiếu Cương chiến đấu thế như chẻ tre, phóng ngựa qua biên giới như hổ báo, tiến thẳng vào Đại Tấn ba trăm dặm. Quân Đại Tấn đóng ở biên giới phía nam bị đánh đến kêu cha gọi mẹ, bốn tòa thành trọng yếu liên tiếp bị chiếm đánh, gần năm vạn lính từ cấp tướng trở xuống đều ra đầu hàng. Phàm là tù binh nước Tấn từng nhìn thấy Trác Thiếu Cương, không một ai sống sót, thủ đoạn giết tù binh của bộ hạ tàn nhẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-nga-thien-thu/1147761/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.