Ôn Dư không có ý tứ gì khác, đơn thuần kinh ngạc với khả năng ăn uống của Diệp Kỳ Trăn. Nàng buổi tối tuy rằng chỉ ăn một chút nhưng cũng không đói, bất quá thấy Diệp Kỳ Trăn nhắc tới một hàng mì ngon đôi mắt đều tỏa sáng, cảm thấy rất buồn cười, "Đi thôi."
"Ân, tôi mời khách." Diệp Kỳ Trăn nói.
"Vì sao?"
"Trước hiểu lầm cậu, nay bồi thường." Diệp Kỳ Trăn cười giải thích.
Nghe được bồi thường, Ôn Dư cũng cười.
Quán nhỏ vị trí không dễ tìm, Diệp Kỳ Trăn mở hướng dẫn còn mất chút thời gian mới tìm được, đèn hiệu màu đỏ mộc mạc, liền viết Nam thành đặc sản mì năm chữ. Có lẽ là rượu thơm không sợ hẻm sâu, vẫn là có không ít người tới thăm, hiện tại lại đúng là giờ cơm.
Trên tường thực đơn rực rỡ muôn màu.
Diệp Kỳ Trăn hỏi Ôn Dư: "Cậu ăn gì?"
Ôn Dư nhìn thật nhiều món ăn, việc này còn mệt não hơn ngày thường làm bài tập, từ trước đến nay nàng không chú ý đến chuyện ăn uống, nàng không có bất luận yêu cầu gì với đồ ăn, thậm chí có thể liên tục một tuần chỉ ăn bánh mì. Nàng lựa chọn đem vấn đề vứt cho Diệp Kỳ Trăn, "Cậu thì sao?"
"Mì bò là đặc sản, nếu không chúng ta gọi một phần nước, một phần trộn, cùng nhau ăn?" Diệp Kỳ Trăn nói đến ăn uống, đạo lý rõ ràng, lúc này ngửi mùi hương đều thèm.
"Nghe cậu." Ôn Dư tỏ vẻ không ý kiến.
"Cậu có thể ăn cay không?"
"Cũng được." Ôn Dư nói.
"Chúng ta gọi cay vừa?"
"Ân." Ôn Dư xem có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-nga-tam-dong/1149738/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.