Dịch: Một nhành hồng thắm móc ngưng hương
Editor: HD
Lúc Hàn Sâm bước vào lều vua Bắc Hồ, chợt nghe thấy giọng nói quen thuộc.
“Ai nha, quần áo này hôi muốn chết, không phải bảo ngươi dùng hoa mai xông sao? Một chút việc cỏn con như vậy cũng làm không xong.” Ở trên thảo nguyên rộng lớn người có khả năng bắt ép nha hoàn tìm hoa mai xông quần áo nào được mấy ai?
“Ai nha, đây là loại trà gì, đắng chết người rồi, ta muốn uống đại hồng bào, đại hồng bào, ngươi muốn ta chết khát sao?”
Hàn Sâm chưa nhìn thấy người nhưng nghe được giọng nói này thì vô cùng tò mò, người như Thẩm Thất vậy mà vẫn chưa bị người ta bóp chết, thật sự là kỳ tích.
“Ta không muốn sống nữa, ta không muốn sống nữa…” Thẩm Thất nằm trên thảm bắt đầu lăn lộn khóc lóc.
Hàn Sâm vén rèm lên, chứng kiến một màn khóc lóc om sòm của Thẩm Thất.
Thẩm Thất nghe thấy tiếng có người bước vào, ngay lập tức ngẩng đầu, trên mặt nàng nào có nước mắt, rõ ràng chỉ muốn hù dọa tì nữ. Sau khi nhìn thấy người kia, Thẩm Thất ngây người một lúc lâu, mới run rẩy chậm chạp đứng dậy.
Bộ dạng tươi cười, mang theo ý trào phúng, lại có chút bất đắc dĩ, cho dù nàng nằm mộng cũng không thấy rõ nét như vậy, bây giờ hắn lại xuất hiện “Vương ---” Thẩm Thất khóc nức nở không kịp hít thở.
Nàng giơ cánh tay lên, hướng về phía Hàn Sâm, trời đất chứng kiến, nàng đợi chờ bấy lâu nay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-lang/2936424/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.