Editor: HD
Tinh thần của Thẩm Thất vốn đã theo tiếng gọi “Dong cô nương” của lão bà bà bay đi chỗ khác.
Lúc Hàn Sâm ngầm đồng ý cho Thẩm Thất tiếp nhận sổ sách cùng chìa khóa vương phủ từ trong La thị, nàng vô cùng hăng hái đi đến tư khố vương phủ, kiểm kê đồ vật, nhưng không ngờ lại nhìn thấy một bình phong hai mặt cực kì xinh đẹp, một bên là thêu phú quý mãn đường, một bên thêu long phượng trình tường. Màu sắc hoa mẫu đơn tươi đẹp, còn con rồng kia tràn đầy khí phách, phượng cao quý rực rỡ, đường nét tinh tế, vô cùng sống động. Với kinh nghiệm chuyên dùng vật quý báu của Thẩm Thất mà đánh giá, bình phong kia quả thực là tác phẩm xuất sắc hiếm thấy.
Trong lúc cao hứng Thẩm Thất đem bức bình phong đó đặt trong phòng của mình, nàng rất thích hoa mẫu đơn. Trên góc bên trái bức bình phong có một thêu chữ tinh xảo “Dong”, mặc dù Thẩm Thất không biết là người nào đã thêu, nhưng thêu được thế này thì đúng là nhân vật số một trong thiên hạ.
Lúc Thẩm Thất đặt nó ở trong phòng. Thì Hàn Sâm bước vào, hắn vừa nhìn thấy bức bình phong thì ngơ ngác một lúc lâu, suốt buổi tối không thèm nói chuyện, dù Thẩm Thất trêu đùa hắn như thế nào, bộ dáng của hắn vẫn lơ đãng không chú ý, giống như đang suy nghĩ gì đó. Sau đó Hàn Sâm lấy cớ không thích cảnh quá phồn vinh tươi đẹp, bảo Thẩm Thất thay một bức bình phong sơn thủy.
Hiện giờ Thẩm Thất bỗng nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-lang/2936417/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.