Một bữa sáng dưới sự thiên vị của Hàn Sâm cuối cùng cũng thuận buồm xuôigió trôi qua, đáng tiếc Thẩm Thất không ngờ tới chính là, những phươngdiện khác Hàn Sâm lại không thiên vị như vậy, trong phủ này tổng cộng có ba phòng, y luân phiên ngủ lại ở mỗi phòng, điều này khiến cho ThẩmThất vô cùng buồn bực nhưng cũng chỉ có thể nhịn, lúc nhịn không đượcnữa thì sẽ ra ngoài giải sầu.
“Chủ tử, hôm nay Vương gia sẽđến viện của chúng ta, sao muộn như vậy ngài còn muốn ra ngoài?” Tiềnnhi đuổi theo phía sau Thẩm Thất.
Thẩm Thất không quay đầulại trực tiếp lên xe ngựa, “Đi Cán Hoa trang.” Đó là biệt trang của Thẩm Thanh Thu, gần đây hắn luôn luôn sống ở đó. Tiền nhi nhìn thấy chủ tửcủa mình luôn luôn muốn gió có gió muốn mưa có mưa liên tục ở trước mặtLan Lăng Vương ăn đau, thật may lúc trước mình không nhảy theo vào hốsâu đó.
Thẩm Thất nghĩ tới mấy ngày nay liền tức giận. Tức giận người này không có một chút thiên vị.
Lúc Thẩm Thanh Thu nhìn thấy Thẩm Thất cũng là lúc nàng đang mặt lạnh, bĩu môi, “Sao thế, lại có người chọc giận muội sao?”
Thẩm Thất ôm lấy cánh tay của Thẩm Thanh Thu, “Ngũ ca, huynh nói nếu nữ nhân không có tiền có phải rất dễ bị ức hiếp không?”
“Từ lúc nào muội lại lo lắng đến chuyện tiền nong vậy?” Thẩm Thanh Thu kinh ngạcnhìn Thẩm Thất một chút, không nói phụ thân cấp tiền cho nàng, ngay cảhắn mỗi lần đến sinh nhật của nàng đều tặng không ít ruộng đất, nhưngkhông thấy Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-lang/2936331/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.