Editor: Tiểu Vũ
TG: Cảm giác viết thật cẩu huyết, nhưng là ta viết thực thích – -+ oa ha ha ha
VN: Ta tán thành là thực cẩu huyết, và ta thích điệu cười của tác giả lau mồ hôi
“Đại thúc, tôi còn tưởng là về nhà.”
Vi Khinh Hải ở nhà Hứa Tử Minh qua một tuần, vào ngày cuối tuần, bọn họ ngồi bên bàn ăn, Hứa Tử Minh ăn hổ da tiêm tiêu Vi Khinh Hải tự tay nấu, vừa cho vào miệng liền nghe thấy đứa nhỏ trước mặt nói như vậy.
“A?! Vì sao?” Hứa Tử Minh buông đũa trong tay, bộ dáng khó hiểu.
Đứa nhỏ ngồi ở đối diện bàn ăn vẫn không động đũa, vẻ mặt thoạt nhìn vô cùng sầu lo. “Không vì cái gì, chính là nghĩ muốn về.”
Hứa Tử Minh thấy mặt Vi Khinh Hải không vui, cẩn thận suy nghĩ một lát rồi mới mở miệng nói: “Ngày mai là cuối tuần, không bằng anh mang em đi chơi?” Dù sao cậu chính là đúa nhỏ, thích đi chơi là sự ngây thơ chất phác luôn tồn tại. Tuy rằng đooi khi Vi Khinh Hải nói lời ác độc khi nói chuyện, kỳ thật cậu vẫn là một đứa nhỏ ngoan, nhìn đồ ăn đầy trên bàn cơm liền biết không chỉ là đứa nhỏ ngoan, còn là người cẩn thận.
“Tôi không muốn đi……” Vi Khinh Hải lắc đầu, gạt bỏ đề nghị của Hứa Tử Minh.
Hứa Tử Minh cảm giác có chút khó xử, vắt hết óc cũng không nghĩ ra biện pháp gì. “Cái này…… nhưng mà…… anh hiện tại không có khả năng cho em về……” Lời vừa nói ra, Hứa Tử Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-lang-cong-vu/2339513/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.