Edit: Tiểu Vũ
TG: Thật sự là buồn nôn thông báo – -+
VN: @@
Khi Thái Hiên Sinh từ hôn mê tỉnh lại đã là chuyện của mấy ngày sau, khi anh mở mắt, ánh vào mắt đầu tiên là Hà Văn.
Hà Văn vui mừng như điên nhìn Thái Hiên Sinh tỉnh lại, vội vàng ghé sát lại hỏi: “Hiên Sinh, cuối cùng anh cũng tỉnh lại rồi!”
“Ân……” Thái Hiên Sinh vừa đáp lại, lập tức phát hiện cổ họng khàn khàn, anh quay đầu nhìn chén nước trên bàn. Hà Văn lập tức thấy được, cầm lấy chén nước rồi nâng anh dậy, “Uống đi, anh đã hôn mê mấy ngày rồi……”
Thái Hiên Sinh từ trên giường ngồi dậy, uống mấy ngụm nước mới cảm thấy yết hầu thoải mái, tiếp tục nói: “Hà Văn, đứa nhỏ……” Lời nói tạm dừng, anh tỉnh dậy liền cảm giác được thân thể có biến hóa, bụng không hề đội lên, giống như mất đi cái gì.
“Đứa bé đã sinh ra rồi, hiện tại đang được mọi người chăm sóc!” Hà Văn cười giải thích, Tần Phát Huy vừa gọi mình tới phòng bệnh chăm sóc Thái Hiên Sinh, cô liền nhìn thấy Thái Hiên Sinh tỉnh lại, nói vậy lúc này Tần Phát Huy đang chăm đứa nhỏ nhất định rất vui mừng.
Nghe được đứa nhỏ an toàn ra đời, Thái Hiên Sinh trong lòng cũng vui vẻ. Nhưng là nay cơ thể suy yếu căn bản không thể đi lại, chỉ có thể chờ vài ngày lại đi nhìn đứa bé.
“Hiên Sinh, anh có muốn ăn chút gì không?” Nghĩ đến Thái Hiên Sinh hôn mê mấy ngày không ăn gì, Hà Văn lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-lang-cong-vu/2339509/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.