Buổi chiều mùa thu, ánh mặt trời vẫn còn rất mãnh liệt, khiến không khí cũng ấm lên một chút, gió ngẫu nhiên phớt qua hai bên gò mà có chút tiêu tịch. Bên trong trung tâm bơi lội nhiệt độ vẫn ổn định, Văn Khê cùng Tiếu Vân đã thay xong quần bơi, làm nóng người.
Bởi vì Văn Khê thường xuyên tập thể hình cùng đánh quyền nên tỉ lệ dáng người xứng chữ hoàn mỹ, vai rộng eo thon, màu da đồng đều, cơ thịt, đường cong đều đặn, cơ bụng rắn chắc, thân thể gợi ra mỹ cảm, dọc theo sống lưng đi xuống phần khe rãnh là một đôi chân thon dài, cân xứng.
Văn Khê ở bên cạnh Tiếu Vân làm ra bộ dạng lơ đãng, cốt để khoe dáng người của mình, nghĩ rằng Tiếu Vân sẽ sinh ra mơ màng với cơ thịt của mình nhưng không ngờ khoé mắt Tiếu Vân lại đảo đến một nơi khác, ngữ khí cậu ngắc ngứ nói:
“Thật lớn a~”
Văn Khê nghiêm mặt nhíu mi, hỏi cậu:
“Cái gì lớn”
“Cái thứ giữa hai chân học trưởng thật lớn a.”
Tiếu Vân nhỏ giọng nói vào tai Văn Khê, vươn tay chắn trước mặt Văn Khê:
“A nha nha Văn Khê, anh không cần nhìn chằm chằm như vậy đâu, thật xấu hổ mà.”
Văn Khê thu hồi ánh mắt, im lặng cúi đầu nhìn lại size của mình.
Tiếu Vân cũng nhìn theo tầm mắt của anh, nhìn liếc qua, an ủi anh:
“Anh cũng đừng buồn a, tôi cũng không nói của anh nhỏ, nhưng đúng là của học trưởng rất lớn. Đúng rồi, tôi nhớ hồi cao trung có kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-khuyet-tinh-dich/2155845/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.