Đổng Tiểu Vũ thích những cô gái mắt bé, thích chơi trò chơi tình cảm trong rạp chiếu bóng với họ. Anh là một lãng tử. Tôi cũng có một đôi mắt bé, nhưng mà tôi muốn anh yêu tôi.
1
Từ rất lâu, tôi nhớ mãi câu nói đầu tiên mà Đổng Tiểu Vũ đã nói với tôi: Cô bé thối này, nhìn tôi nữa thì tôi ăn đi đấy!
Khi nói câu đó Đổng Tiểu Vũ đang ôm Mã Lệ và nhảy một điệu nhảy rất lẳng, cơ thể hai người như dán chặt vào nhau. Tôi đang ở một chỗ rất gần họ, bị một người con trai nhìn không rõ mặt kéo tay tôi mà quay theo điệu nhạc. Thật ra, tôi đâu có biết nhảy cái điệu nhảy rất trai gái ấy.
Đó là chuyện của cuối thế kỷ trước. Ngày 10 tháng Mười năm ấy là sinh nhật lần thứ hai mươi hai của Mã Lệ.
Mã Lệ là chị họ tôi, chị họ rất gần. Chị cũng là một người con gái đã làm người lớn của cả hai gia đình phải đau đầu, bỏ học rất sớm, đàn đúm với một số bạn bè cùng trang lứa. Sau đó chị mở một quán rượu. Tình cảm của tôi đối với Mã Lệ hơi lạ. Tôi không thích chị, nhưng lại thường trốn nhà đến với chị, chị làm cho tôi có khi cũng muốn sống như chị, làm một đứa con gái “hư”, đương nhiên không phải là “hư” thật, chỉ nghĩ vậy thôi.
Trong trí nhớ của tôi, ngay từ khi đang học trung học, Mã Lệ đã có nhiều bạn trai. Chị là loại con gái rất bắt mắt. Từ dáng điệu đến quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-khong-la-thien-than/2356061/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.