Cố Tương nói: "Chắc là anh ấy đang bận."
"Chắc là?" Nghe đến đây, mẹ Giang Trì cau mày. Bà nhìn Cố Tương rồi hừ một tiếng, "Chẳng nhẽ con không biết chồng mình đang bận cái gì à?"
Cố Tương hơi sửng sốt, cô thật sự không biết. Hai ngày nay cô không liên lạc với Giang Trì, anh cũng không liên lạc với cô. Hai người vốn không có tình cảm gì, lại đều bận rộn, bọn họ không liên lạc với nhau là chuyện rất bình thường mà?
Cố Tương nói: "Anh ấy rất bận nên con không muốn làm phiền."
"Sao lại là làm phiền?" Mẹ Giang Trì tỏ ra không vui, "Con đã kết hôn với nó thì phải biết nó đang làm gì, nó không về nhà, vậy con hãy gọi cho nó. Nếu hai vợ chồng không liên lạc với nhau và mặc kệ nhau, cả ngày chỉ biết đến công việc thì sau này sinh con kiểu gì? Điều ông nội mong đợi nhất là hai đứa ở cùng với nhau, gia đình mẹ cưới con về đầu phải để con chẳng làm gì cả."
Mẹ của Giang Trì lúc còn trẻ là một người rất xinh đẹp, kể cả bây giờ khi nói chuyện, dù là phàn nàn, giọng điệu của bà cũng rất dịu dàng đầm ấm khiến người nghe không thể nào tức giận nổi.
Cố Tương cảm thấy bà có vẻ không hài lòng về cô. Khi nghe thấy bà bảo mình và Giang Trì sinh con, cô lại cảm thấy nhức đầu.
Lúc đầu khi bảo Cố Tương vào làm dâu, họ đầu có nói cô phải sinh con với Giang Trì! Nếu thật sự sinh con cho Giang Trì, thì cô bị thiệt thòi lớn rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/415190/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.