Nhìn thấy Giang Trà, Hạ Văn Hiến không bỏ lỡ cơ hội này mà vội vàng giải thích với anh: “Phó Viện trưởng Giang, chuyện của tôi... anh có t5hể dàn xếp giúp tôi được không? Tôi thực sự biết mình đã sai rồi, sau này tôi sẽ không bao giờ lặp lại chuyện này một lần nữa.”
G6iang Trà là Phó Viện trưởng bệnh viện của bọn họ, ở trong bệnh viện, anh là người rất có tiếng nói. Chỉ cần Giang Trà lên tiếng thì nhất 7định có thể giúp được anh ta.
Giang Trì nhìn Hạ Văn Hiên, anh nói: “Tôi không phụ trách chuyện này.”
Bình thường anh vẫn4 luôn rất bận nên không để tâm đến những thứ này. Mặc dù đúng là anh có thể nói giúp được, nhưng lại không muốn xen vào việc của người kh8ác.
“Phó Viện trưởng Giang...”
Hạ Văn Hiên còn muốn nói điều gì thì Giang Trì đã ngắt lời, “Tôi còn có việc.”
Sau đó anh đi thẳng về phía Cố Tương. Cố Tương kinh ngạc, “Anh Giang sao lại tới đây?”
Giang Trà giải thích: “Tôi đến cửa hàng của cô, nhân viên bán hàng nói cô ra ngoài đi ăn cơm, và bảo với tôi cô đang ở đây.”
Cửa hàng của Cố Tương đang trong giờ đi ăn cơm, nên lúc này trong cửa hàng chỉ còn lại hai người ở lại trông. Cố Tương liếc mắt nhìn Hạ Văn Hiên vừa nói muốn rời đi, nhưng ánh mắt cứ hướng sang phía bên này, cô hỏi Giang Trì: “Ý tôi là, anh tới tìm tôi vào lúc này làm gì?”
Cô cảm thấy tên Giang Trì này hay thật đấy. Trước đây nói mình sợ phiền phức. Sao giờ cũng không thấy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/415178/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.