Cô nhìn Diệp An Ninh và nói: “Những gì cô Diệp trải qua nghe thực sự đáng thương, nhưng trên
thế giới này không ph1ải chỉ có mình cô đáng thương, chẳng lẽ Giang Trì không đáng thương
7 sao? Cô luôn miệng nói mình thích Giang Trì0 nhưng lại không muốn kết hôn với anh ấy. Nhìn tôi ở bên cạnh anh ấy, trong lòng cô lại cảm thấy không công bằng và muốn 3đuổi tôi đi. Hay là, cái mà cô gọi là thích, chính là thích nhìn anh ấy sống cô đơn suốt cả quãng đời còn lại?”
D2iệp An Ninh không muốn kết hôn với Giang Trì, nhưng cũng không muốn người khác kết hôn với anh.
Có vẻ như cô ta k0hông hề nhận ra được sự ích kỷ của mình.
Diệp An Ninh cắn môi, cô ta định đến nói chuyện với Cố Tương và muốn cô 9rời khỏi Giang Trì, nhưng... Tại sao lại biến thành Cố Tương đang răn dạy cô ta?
Nhìn Cố Tương, Diệp An Ninh nói: “Cô nói cứ như mình vĩ đại lắm ấy, chẳng qua cô khao khát tiền của nhà họ Giang! Cô chỉ vì tiền mà thôi.”
Cố Tương nhíu mày, “Đúng vậy! Tôi vì tiền nên sẵn sàng chấp nhận mọi rủi ro. Tôi dám nên tôi mới có được tất cả những gì mình muốn. Nếu cô dám, vậy cô có thể kết hôn với anh ấy ngay từ đầu!”
Có đôi khi thế giới này không công bằng. Nhưng suy nghĩ lại thì nó cũng rất công bằng. Những gì bạn cho đi tương đương với thứ bạn nhận lại được.
Nhìn dáng vẻ thẳng thắn của Cố Tương, Diệp An Ninh vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129708/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.