Cố Tương cười, “Chỉ là hai căn hộ nhỏ thôi, đối với cô mà nói chắc chỉ là chút tiền tiêu vặt.”
Lời nói này của Cố Tương khiến Diệp 1An Ninh rất vui, đây là chuyện đương nhiên. Nhà họ Diệp giàu có như thế, cô ta cũng chẳng thèm quan tâm đến hai căn hộ nhỏ này.
Nh0ưng Diệp An Ninh vẫn nhìn chằm chằm vào Cố Tương. Trước đây cô ta không vừa mắt với Cố Tương, cảm thấy Giang Trì không thích cô, cô chẳng 3qua chỉ là một công cụ thôi. Nhưng bây giờ, thái độ của bà Giang đối với Cố Tương khiến Diệp An Ninh bắt đầu cảm thấy lo lắng...
C2ố Tương đã ở bên cạnh Giang Trà lâu rồi mà ngày nào cũng đều bình yên vô sự và sống rất tốt... Chẳng phải có lời đồn nói rằng ai lấy Giang0 Trì sẽ bị anh ấy khắc chết đấy à?
Tại sao Cố Tương lại không gặp bất cứ chuyện gì? Diệp An Ninh cảm thấy rất buồn bực khi nghĩ đế9n việc mình quen Giang Trì nhiều năm như vậy mà không được lấy anh, bây giờ anh lại thuộc về Cố Tương. Diệp An Ninh ho hai tiếng, Cố Tương quan tâm nói: “Cô Diệp không sao chứ, sức khỏe cô như vậy tốt nhất đừng đi dạo phố, mau về nhà nghỉ ngơi thôi.”
Quan trọng là đừng để xảy ra chuyện trong cửa hàng của tôi, đến lúc đó tôi lại bị liên lụy đấy!
Diệp An Ninh tỏ vẻ không nghe thấy Cố Tương nói, cô ta dùng tư thế trang nhã ngồi ở trên ghế và nói với Cố Tương: “Tôi có vài lời muốn nói với cô.”
Cố Tương hỏi: “Cô muốn nói gì?”. Diệp An Ninh chỉ vào chiếc ghế bên cạnh, “Cô ngồi đi.” Cố Tương đi tới và ngồi xuống. Diệp An Ninh liếc nhìn hai cô gái đi cùng mình, “Ôn Nghi, hai người ra ngoài chờ tôi.” Hai cô gái nghe lời đi ra ngoài.
Cố Tương liếc mắt nhìn Bạch Vi, Bạch Vi cũng đi ra ngoài. Cửa hàng không quá lớn, dù Bạch Vi cách khá xa nhưng vẫn có thể nghe thấy hai người nói chuyện. Cố Tương hỏi Diệp An Ninh: “Cô Diệp muốn nói gì với tôi?” Thật ra Cố Tương đã có linh cảm rằng sớm muộn gì Diệp An Ninh cũng sẽ đến tìm mình, cho nên cô cũng lười tránh. Thủ đoạn tranh giành tình cảm giữa phụ nữ cũng chỉ đến thế mà thôi, Cố Tương không thèm để ý. Diệp An Ninh nói: “Cố Tương, thật ra từ lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi đã cảm thấy hai chúng ta rất có duyên.”
“...” Cố Tương nhớ lại lần đầu tiên gặp Diệp An Ninh trong phòng bệnh, cô ta còn sinh ra ra sự thù địch với cô.
Có duyên? Cô ả này thật biết nói dối.
Cố Tương liếc nhìn Diệp An Ninh, cô cũng không vạch trần cô ta mà lại phối hợp nói: “Thật sao?”
Diệp An Ninh tiếp tục: “Hôm nay tôi đến tìm cô là để nói vài lời, thật ra cũng là muốn tốt cho cô.”
Cô ta vừa nói vừa dùng vẻ mặt vô cùng chân thành nhìn Cố Tương.
Nếu không phải Cố Tương biết cô ta ghét mình đến mức nào thì có lẽ cô đã tin lời của Diệp An Ninh rôi.
Diệp An Ninh nói: “Cô vừa mới tới nhà họ Giang nên có nhiều chuyện vẫn chưa biết, nhưng tôi và Giang Trì lớn lên cùng nhau nên tôi biết rất rõ về anh ấy.” “...” Cố Tương nhíu mày, tiếp tục kiên nhẫn lắng nghe.
Diệp An Ninh nhìn Cố Tương, “Có lẽ cô không biết, thật ra Giang Trà đã từng đính hôn, hơn nữa còn là vài lần.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]