Vẻ thờ ơ của Cố Tương hoàn toàn trái ngược với sự dịu dàng của Giang Trì, ngay cả Mạnh Nghiên cũng không thể chịu nổi.
Giang Trì cuối c1ùng cũng miễn cưỡng nhìn Mạnh Nghiên, anh nói: “Khi nào thì đến lượt cô đưa ra nhận xét vớ vẩn về chuyện giữa tôi và chị của cô thế?”
0Trái tim Mạnh Nghiên thắt lại, cô ta không ngờ cuối cùng Giang Trì cũng lên tiếng, nhưng lại vì Cố Tương mà mắng mình.
Mạnh Nghiên xót3 xa nhìn Giang Trì, “Em thấy chị đối xử với anh hơi quá đáng, cho nên mới không thể chịu được. Anh rể, em tốt với anh, sao anh lại mắng em?” G2iang Trì nhíu mày, “Cô tốt với tôi, sao tôi không cảm thấy nhỉ? Tôi thích chị cô hung dữ với tôi, cô ấy càng dữ tôi càng thích, tôi chính là k0ẻ thích bị ngược đãi đấy, liên quan quái gì đến cô?”
Mạnh Nghiên: “...”
Nhìn Mạnh Nghiên bị mạng, Cố Tương phát hiện cô ta chỉ9 có thể ra oai ở trước mặt mình, khi bị Giang Tri măng, Mạnh Nghiên lại không dám nói gì mà chị ấm ức ngồi yên lặng nghe.
Giang Trì chậm rãi nắm tay Cố Tương và tiếp tục nói với Mạnh Nghiên: “Có lẽ bởi vì trước kia chị gái của cô có địa vị quá thấp trong nhà, vì vậy mới khiến cô có cảm giác có thể nhúng tay vào mọi chuyện của cô ấy, đúng không? Nhưng tôi nói cho cô biết, sau này có còn dám nói xấu cô ấy ở trước mặt tôi dù chỉ một câu thôi... Đừng trách tôi không khách sáo với cô.”
Mạnh Nghiên không lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129692/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.