Cố Tương nói: “Cậu ấy không dám đi một mình nên em đi cùng”
Giang thì tỏ ra buồn bã, “Hai người phụ nữ gần gũi như vậy, có ngh1ĩ đến cảm giác của anh không?
“.” Hả? Cố Tương ngơ ngác nhìn cái thùng giấm trước mặt, lại còn nói là không ghen đi, cô cũng 0đến thua với cái tính chiếm hữu của anh, “Sao anh ghen với cả nam lẫn nữ thế”
Giang Trì không nhìn Cố Tương mà nhìn sang chỗ 3khác, anh nói với giọng rất ai oán: “Ai bảo em tốt với Bạch Vi như vậy.”
Cố Tương thở dài, “Nếu so sánh về độ ghen tuông, bác2 sĩ Giang chắc chắn đạt hạng nhất đấy. Nhưng em đã hứa sẽ đi cùng Bạch Vi rồi, cậu ấy hay nhút nhát lắm”
“Đúng vậy, cô ấy nhá0t, còn em thì cái gì cũng dám” Giang Trì dịu dàng vuốt ve Cố Tương, “Em đừng suốt ngày ở bên ngoài đánh nhau và gây chuyện nữa”
“Sao cơ?” Cố Tương nói: “Em đánh nhau gây chuyện lúc nào? Cho dù em đánh, cũng là do đối phương quá đáng”
“Truyền đến tai người khác sẽ không tốt. Em không hy vọng mình giống như học sinh tiểu học, về đến nhà còn bị ông nội mắng chứ. Em chưa thấy ông nội tức giận bao giờ đầu, ông mà tức lên rất đáng sợ. Trong nhà ai cũng sợ ông cả”
Cố Tương chưa nhìn thấy ông nội tức giận bao giờ, nghe thấy Giang Trì nói như vậy, cô cũng hơi e ngại, “Thật à?”
Nếu ông nội thật sự sẽ tức giận, vậy thì cô... kiềm chế lại một chút thì hơn nhi!
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129685/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.