ghe vậy, trong mắt Mạnh Viễn Châu lóe lên một tia bất an. Anh liếc nhìn Cố Tương, hỏi: “Giang Phong đã nói gì với em?”
“Anh ấy nói an5h rất phản đối việc em đến với Giang Trì, anh ấy còn hỏi em nghĩ như thế nào?
Mạnh Viễn Châu tạm thời cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe Cố 6Tương nói thế.
Không biết tại sao, rõ ràng Mạnh Viễn Châu thích Cố Tương nhưng lại sợ bị cô biết.
Anh luôn cảm thấy rằng, có7 một số việc một khi nói ra rồi thì mọi thứ sẽ hoàn toàn thay đổi.
Mạnh Viễn Châu nhìn Cố Tương, “Em trả lời thế nào?” Anh muốn biết4 Cố Tương nghĩ gì về Giang Trì! Cố Tương im lặng một lúc.
Mạnh Viễn Châu nói: “Lúc trước em đã nói với anh rằng sau ba năm nữa em sẽ8 rời khỏi nhà họ Giang, nhưng rõ ràng là nhà họ Giang không nghĩ như vậy. Họ giới thiệu em với tất cả mọi người để ai cũng biết đến sự tồn tại của em, họ còn muốn tổ chức đám cưới cho em và Giang Trì. Em có nghĩ rằng đến lúc đó, mình còn có thể rời đi được nữa hay sao?”
“Anh” Giọng nói của Cố Tương rất nhẹ nhàng và bình tĩnh: “Em thích Giang Trì”
“..” Mạnh Viễn Châu hỏi lại: “Em nói gì cơ?”
Nghĩ tới Giang Trì, Cố Tương nở một nụ cười dịu dàng, “Hình như em đã gặp được người mà mình vẫn luôn chờ đợi rồi. Khi kết hôn với anh ấy, thật ra em cũng không mong đợi gì, em cảm thấy chắc chắn sẽ không gặp được người mà mình thích nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129649/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.