Giang Trì chỉ cảm thấy gân xanh trên trán mình nảy lên.
Anh quan tâm đến cô ta?
Anh chỉ đơn giản là không thí5ch Diệp An Ninh xuất hiện trước mặt mình thôi.
Giang Trì ghét nhất là phải ứng phó với những cô gái như thế này, ngư6ời nào người nấy cũng đều dính như keo da chó vậy.
Hơn nữa Diệp An Ninh cứ chạy đến đây suốt thế này, nhỡ Cố Tương g7hen thì sao?
Mặc dù Cố Tương chưa chắc đã ghen, nhưng Giang Trà bây giờ rất có tự giác của một người đàn ông đã có g4ia đình.
Cố Tương ở bên cạnh có thể cảm giác được, khi Diệp An Ninh vừa tiến vào, Giang Trà rất không vui. Nhưng do 8là người quen nên không thể biểu hiện ra một cách rõ ràng, Giang Trì chỉ đành cố gắng nhẫn nhịn.
Diệp An Ninh hỏi: “Anh Giang Trì, hôm nay anh đã đỡ hơn chưa? Ôi, nếu không phải mẹ chỉ cho em hai tiếng, em rất muốn ở lại bệnh viện với anh.”
“Không cần đầu” Giang Trì nói: “Vợ tôi đang ở đây, cô ấy có thể chăm sóc cho tôi”
Giang Trì nói xong, liếc mắt nhìn Cố Tương, “Em còn đứng yên đó làm gì, sao không tiễn cô Diệp về đi?”
Thật là chẳng biết quan sát gì cả. Cứ bắt anh phải tự mình nói ra!
Sau sự việc ngày hôm qua, Cố Tương biết Giang Trì quan tâm đến chuyện này như thế nào, cô không dám lôi anh ra để đùa giỡn nữa nên chỉ đành bảo với Diệp An Ninh: “Cô Diệp, việc chăm sóc Giang Trì cứ để chúng tôi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129645/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.