Nghe thấy anh nói về chuyện này, Cố Tương cúi đầu, cô không thể nghe bất cứ ai nhắc đến tuổi thơ của mình, dù sao thì khi đó 5ngày nào cô cũng đã phải chịu đựng những trận đòn roi.
Cố Tương banh quai hàm, cố kìm nén đôi mắt ướŧ áŧ, cô sợ mình6 sẽ khóc mất, “Anh Viễn Châu, anh nói như vậy khiến em sắp khóc rồi đấy”.
Mạnh Viễn Châu nói: “Lúc đó anh không quá 7để ý đến chuyện của em nên đã khiến em chịu nhiều đau khổ. Bao năm qua anh rất hối hận, anh luôn cảm thấy khi đó mình nên là4m điều gì đó cho em”
Cố Tương: “Tất cả đều đã qua rồi”
Mạnh Viễn Châu nói: “Bây giờ em đã kết hôn với Giang 8Trì, anh cũng rất lo lắng, sợ rằng mình không làm gì đó thì em sẽ giống như lúc xưa”
“Không đâu, anh nghĩ nhiều rồi!”
“Vừa rồi ở bên trong, Giang Phong có nhắc tới quan hệ giữa em và Giang Trì” Mạnh Viễn Châu nói: “Nếu như tất cả mọi người đều biết hai người đã kết hôn, sau này em sẽ rất khó rời khỏi nhà họ Giang”
Nghe thấy hai chữ "rời khỏi, Cổ Tượng hơi kinh ngạc, cô nhớ tới những lời mà Giang Trì đã nói hôm nay.
Giang Trì bảo cô ở lại nhà họ Giang có nghĩa là sau ba năm, cô vẫn sẽ ở lại nơi đó!
Cố Tương nhìn Mạnh Viễn Châu, cô nói: “Thật ra em cảm thấy Giang Trí rất tốt.”
“Tốt?” Mạnh Viễn Châu nhìn Cổ Tượng, dường như anh chưa hiểu ý cô.
Cố Tương muốn nói rằng mình ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129613/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.