Cố Tương trừng mắt lườm Giang Trì, “Giang Trì này, nếu không phải biết rõ anh thì tôi thật sự muốn đánh chết anh đấy”
Giờ cô biết tín5h cách của anh rồi nên cũng lười so đo với anh.
Hai người cùng ăn mì, Cố Tương hỏi: “Bệnh viện xảy ra chuyện gì à? Tôi thấy tối hôm 6qua anh rất vội vàng quay lại đấy”
Bàn tay đang gặp mì của Giang Trì hơi dừng lại một chút, anh nói: “Ông cụ Dương mới phẫu thuật đã7 qua đời rồi”
Trái tim Cố Tương trùng xuống, cô nhìn Giang Trì, “Sao lại đột nhiên như vậy? Chẳng phải ca phẫu thuật lần trước rất t4hành công sao?”
“Ông cụ lớn tuổi rồi” Giang Trì nói: “Tình trạng sức khỏe vốn cũng không lý tưởng, hồi phục sau phẫu thuật không tốt8 lắm. Nghe nói chiều hôm qua ông ấy cãi nhau ầm ĩ với người nhà”
Nhắc đến chuyện này, Giang Trì cũng không còn gì để nói.
Mọi người đều truyền tụng anh như một vị thần, nhưng anh biết mình chỉ là người bình thường.
Nếu anh mà là thần tiên thật thì tốt quá!
Cố Tương cũng cạn lời khi nghĩ tới cái nhà họ Dương kia. Lúc ông cụ phẫu thuật còn chẳng thèm xuất hiện, lúc này mới phẫu thuật chưa được bao lâu lại đi cãi nhau với ông cụ.
Cố Tương cau mày, “Nói một câu hơi khó nghe, nếu sau này tôi già mà người thân trong nhà tôi cũng giống như thế này, thì chẳng thà tôi đi sớm còn hơn.”
Giang Trì liếc Cố Tương rồi tiếp tục ăn mì.
Cố Tương khuyên: “Anh cũng đừng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129588/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.