Giang Trì: “..” Phụ nữ uống say thật là đáng sợ. Trông cô có vẻ muốn nằm luôn ra bãi cỏ để ngủ, Giang Trí không còn gì để5 nói, bèn bể luôn cố lên.
Cố Tương khá cao nên bế cô cũng dễ.
Cố Tương được Giang Trí bể trên tay, mặt6 áp vào l*иg ngực của anh, mắt ngắm nghiền, lông mi của cô rất dài giống như đối cảnh nhỏ trên mắt.
Nơi này cách7 chỗ đỗ xe cũng không gần, Giang Trà bế cô đi về phía trước, vừa đi vừa nhìn cô, anh có cảm giác như muốn ôm cô đi đến t4ận cùng thế giới.
Giờ phút này Cố Tương ngoan chết đi được, đầu còn dáng vẻ lúc nào cũng chỉ muốn cãi nhau với 8anh như lúc bình thường?
Trở lại khu Vịnh Tiểu Long, Giang Trí đi vào phòng ngủ của mình và đặt Cố Tương đang say rượu lên giường.
Anh vừa buông cô ra, cô đã giãy giụa muốn đứng dậy, nhưng bị anh ngăn lại. “Nước.” Cô nằm ở trên giường, người chẳng còn tí sức lực nào, chỉ thấy khát. Giang Trì nói: “Chờ đấy.”
Anh nhanh chân đi lấy nước, sau đó đỡ cô dựa vào người mình rồi đút nước cho cô.
Cô đã khóc một trận trước khi về nhà, nên bây giờ có vẻ yên tĩnh hơn nhiều.
Giang Trì nhìn dáng vẻ uống nước của cô mà thấy ngoan quá là ngoan. Uống xong cốc nước, anh hỏi: “Còn muốn uống nữa không?”
“Thôi.” Cô lại nằm trở về.
Giang Trí đặt cốc xuống, giúp cô tháo giày, cởϊ áσ khoác và đắp chăn lên cho cô.
Anh chưa bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129567/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.