Mọi người thấy Mạnh Nghiên như thể đều khen không ngớt miệng, “Nghiên Nghiên nhà chị ngoan quá! Nếu con gái tôi mà hiểu chuyện đ5ược bằng một nửa như con bé thì tốt quả.”
Bà Mạnh cũng rất thích Mạnh Nghiên, bà ta cảm thấy Mạnh Nghiên vô cùng giống 6mình. Lúc này nghe được có người khen Mạnh Nghiên làm bà ta rất vui.
Mạnh Nghiên được mọi người khen, cô ta ngồi xuống 7bên cạnh mẹ mình rồi bảo: “Các cô đừng khen cháu! Cháu làm sao mà tốt bằng chỉ cháu được ạ.”
Nói xong, cô ta liếc mắt s4ang phía Cố Tương, tỏ vẻ mình là người rất khiêm tốn và rộng lượng.
Cố Tương vốn đang xem điện thoại, sau khi Mạnh Ng8hiên nói xong, ngay lập tức cô có cảm giác toàn bộ sự xấu hổ đều đang tập trung vào người mình.
Quả nhiên, Mạnh Nghiên biết cách làm người thật đấy, cô đúng là không thể học được loại bản lĩnh làm cho người khác lúng túng này.
Chẳng trách mà mẹ vẫn luôn nói cô không bằng Mạnh Nghiên.
Nhưng, Cố Tương từ trước đến nay chưa bao giờ là người chịu ăn thiệt.
Cô nhếch môi, nói với Mạnh Nghiên: “Tiện thể, làm phiền em lấy giúp chị một ly nước đi, chị cũng khát.” (2)
Mạnh Nghiên ở nhà là thiên kim đại tiểu thư, từ trước tới nay không bao giờ làm những việc này, giờ cô ta chỉ làm dạng một chút ở trước mặt người khác mà thôi, cô ta cũng thông minh đấy. Nhưng bảo cô ta phải đi rót nước cho Cố Tương, đương nhiên là cô ta không vui rồi. Vì cô ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129561/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.