Trong lúc mẹ đang bận rộn, Cố Tương đi lên trên tầng, cô nhìn thấy Mạnh Nghiên đứng ở ngoài hành lang đang dựa lưng vào tường, và5 nhìn chằm chằm vào cô.
Cố Tương nhìn thấy Mạnh Nghiên cũng chẳng buồn để ý tới cô ta, cô coi Mạnh Nghiên như không khí 6và trở về phòng mình lấy đồ.
Mạnh Nghiên đột nhiên bước ra gọi cô: “Chị.”
Thấy có người cản đường mình, Cố Tương7 cau mày.
Mạnh Nghiên nói với giọng lấy lòng: “Em có lời muốn nói với chị.”
“Lời gì?” Thái độ của Cố Tương rất l4ạnh lùng.
Mạnh Nghiên thân thiết kéo cánh tay Cố Tương, “Chị à, chị đừng như vậy mà! Mặc dù có đôi khi em hơi nghịch ngợ8m một chút, nhưng dù sao chúng ta cũng là người nhà của nhau! Là người nhà thì dù có cãi nhau thế nào cũng vẫn cứ là người nhà thôi, đúng không?”
“... Buông ra.” Cố Tương không thích Mạnh Nghiện bám lấy mình như thế này, cô luôn cảm thấy rất buồn nôn.
Trước kia cô cũng rất thích cô em gái này, nhưng về sau... chính Mạnh Nghiên đã tự tay phá hủy mối quan hệ của hai người.
Mạnh Nghiên nhìn cô cười nói: “Em muốn nói chuyện với chị về anh Giang Trì.”
Cô ta nói là anh Giang Trí, không phải anh rể!
Mạnh Nghiên nói: “Em biết, chị cảm thấy rất ấm ức khi phải vào làm dâu nhà họ Giang, cũng là vì nhà ta đã gây thêm phiền toái cho chị.”
Thật hiếm khi thấy cô ta nói được một câu tiếng người, Cố Tương đành lạnh lùng khích lệ: “Cô biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129552/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.