Sau khi Cố Tương và mẹ Giang Trà cùng đi dạo phố, họ trở về nhà, Giang Trà đã về rồi. Anh đứng bên ao cá và đang cho cá ăn. 5
“Con về rồi à?” Mẹ Giang Trà hỏi,
Anh ngẩng đầu lên đáp lại mẹ, rồi chuyển tầm nhìn sang người Cố Tương. Mẹ6 Giang Trí không để ý đến hai người, bà bảo người giúp việc đem đồ đã mua mang vào phòng cho bà. Cố Tương đi đến bên cạnh a7nh, cô hỏi: “Ca mổ thế nào rồi?” Cô biết hôm nay anh làm phẫu thuật cho ông cụ Dương.
Giang Trà đáp: “Ừ.”
“T4hế là rất thuận lợi há, chúc mừng.” Không biết tại sao, Cố Tương phát hiện mình còn để ý đến kết quả ca phẫu thuật hơn cả a8nh.
Thậm chí cô còn định gọi điện thoại hỏi thăm cơ.
Có thể là bởi vì, sau khi tiếp xúc với anh một thời gian, cô nhận ra rằng ngoài thân phận bác sĩ thì anh chỉ là một người bình thường, biết tức giận, biết vui vẻ, chứ không phải là một vị thần.
Giang Trì nói: “Cảm ơn.”
Anh đặt chiếc bát còn một nửa thức ăn cho cá vào tay Cố Tương, Cố Tương tiếp nhận công việc của anh, cô ném thức ăn xuống, có rất nhiều con cá bơi tới, trông khá thú vị.
Cố Tương nói: “Tôi không biết ở đây có hồ cá đầy, trước đây tôi không để ý.”
“...” Giang Trà hỏi: “Vậy em để ý cái gì? Nói gì thì nói em cũng ở đây được mấy hôm rồi mà chẳng có một tí tiến bộ nào cả.”
Giọng điệu của Giang Trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129538/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.