Gã đeo kính cười rất phách lối, gã nói: “Tôi không có nói như vậy.”
Những người khách trong cửa hàng nhìn thấy mấy người đàn 5ông này đi vào, có vẻ như sắp xảy ra tranh chấp, nên họ vội vàng bỏ đi. Bình thường gặp phải chuyện này, mọi người đều tránh càng xa6 càng tốt. Người bình thường cũng không muốn lội vào vũng nước đục này.
Cố Tương nói: “Ông có nói như vậy hay không cũng kh7ông sao, ông có nghĩ như vậy là được. Tôi cũng không tin trên đời này không có luật pháp, tôi không bán cửa hàng, cô ta còn có thể b4uộc tôi phải bán chắc!”
Không phải chỉ có mấy đồng tiền bẩn thôi à! Cố Tương cầm điện thoại di động lên, bắt đầu gọi điện. 8
Gã đeo kính nói: “Cô Cố đang muốn báo cảnh sát à.”
Cố Tương đáp: “Chứ còn sao nữa?”
Gã đeo kính lại bảo: “Tôi khuyên cô không nên làm như vậy, cho dù cô có báo cảnh sát, nhưng chúng tôi không làm gì cả, cảnh sát cũng sẽ không làm gì được chúng tôi đâu cô làm lớn chuyện này lên chẳng có lợi cho ai cả. Cô Cổ vẫn nên ngoan ngoãn ký vào bản hợp đồng này đi.”
“Dù sao ông cũng không sợ thì để ý tôi gọi cảnh sát làm gì?” Cố Tương nói rồi muốn cầm điện thoại lên gọi. Bỗng cô nghe thấy nhân viên nói:
“Chào... chào mừng quý khách.”
Và thấy có người bước vào cửa hàng.
Đó là bà Giang, đi cùng với tài xế và vệ sĩ. Mỗi lần bà Giang đi ra ngoài, bà thường dẫn thêm hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129535/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.