Ra đến ngoài cửa, Tô Vãn phải vùng vẫy một lúc, Cố Tương mới thả ra.
Cô ta không ngờ Cố Tương lại thô bạo như vậy. Đã làm mái tóc5 cô ta cất công sửa soạn bị lộn xộn thì chớ, đến tóc cũng sắp rụng hết rồi.
Cô ta trừng mắt với Cố Tương, “Cố Tương, cô dám đánh6 tôi à!” Cố Tương đứng nhìn Tô Vãn, “Nếu sau này cô ta còn đến chỗ của của tôi nữa thì tới lần nào đánh lần đó, nghe rõ chưa?” Cố Tương 7nói với đám nhân viên ở sau lưng.
Đám nhân viên nhìn cảnh này mà run lẩy bẩy gật đầu.
Tô Vãn tức muốn chết, chỗ tóc bị Cố4 Tương kéo rất đau, mà điểm quan trọng là bị nhiều người nhìn như vậy, cô ta cảm thấy rất mất mặt.
Cô ta nói với Cố Tương: “Cô dá8m đối xử với tôi như vậy, cô sẽ phải trả giá đắt.”
Cô ta nói rất hung hăng, nhưng lại không dám xông lên mà quay người bỏ đi thắng.
Buổi chiều sắp đến giờ tan sở, Giang Trí đi qua các phòng để kiểm tra, anh có thói quen phải đi kiểm tra tình trạng của bệnh nhân một lượt rồi mới tan làm.
Vừa mới đến cửa phòng bệnh của ông cụ Dương, anh nhìn thấy Tô Vãn và Dương Trí Dũng.
“Bác sĩ Giang!” Dương Trí Dũng trông rất hung hăng. Giang Trì có hơi kinh ngạc khi nhìn thấy ông ta, “Cuối cùng Tổng Giám đốc Dương cũng có thời gian rảnh để đến đây à!”
Buổi chiều nay, lúc bố ông ta làm kiểm tra thì chẳng thấy ông ta đâu, giờ cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129528/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.