Là anh ta! Sao lại là anh ta chứ, anh ta lại xuất hiện ở đây...
Tưởng như chuyện giữa bọn họ chỉ cần phủi mông một cái không liên quan đến nhau nữa, vậy mà vẫn gặp lại. Ba người sáu mắt nhìn nhau, thời gian như ngừng trôi.
Bích Thảo nhìn lại chú ba mình và cái người đàn ông mà tối qua đã cùng mình mây mưa cả một đêm, đã thế còn báo hại cô thê thảm tới nỗi quần áo rách tả tơi không biết cái nào là quần cái nào là áo.
Đột nhiên Âu Dương Thiên Kỳ nhướn màu với cô, anh ngồi trên ghế sofa lớn lấp lánh ánh bạc một cách thần thái và lạnh lùng, ăn mặc chỉnh tề, tay đeo đồng hồ lịch lãm, tóc không phải vuốt keo mà để hai mái ra dáng một người trưởng thành, đứng tuổi và bộ dáng rất khiêm tốn.
Còn nhìn lại cô...Lúc đi lồng lộn bao nhiêu lúc về nhếch nhác thảm hại bấy nhiêu, càng nghĩ đến cô lại càng tức hơn.
"Bích Thảo"
Đông Phương Tử Thiêm quát lớn khiến cô một lần nữa giật thót tim.
"Chú đang hỏi con đấy" nói xong Tử Thiêm lại gõ gõ ngón tay xuống mặt bàn rồi nói tiếp "Con mau lại đây"
Bích Thảo nhanh chóng bước đến.
Âu Dương Thiên Kỳ ban đầu nhìn thấy cháu gái của người anh em tốt của mình cũng khá sốc, không ngờ tới được cô bé này lại chính là người tối qua vật lộn cùng anh trên giường.
Vừa suy nghĩ anh vừa sờ cằm của mình. Tính ra bản thân cũng khá lời, tuy bị bạn chơi khăm nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon-lao-cong-cua-toi-la-ac-ma/2926891/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.