Không khí gượng gạo. 
Khoảng rất lâu sau thì Thiên Kỳ vẫn cứ ngồi yên một chỗ không có ý định rời khỏi ghế, cô đã hết kiên nhẫn với cái người đáng ghét này chuẩn bị tuôn ra câu nói nhưng khi ngước nhìn lên lại thấy Thiên Kỳ đang nhìn cô chằm chằm. 
Câu nói của cô lại chỉ biết nuốt ngược vào trong. 
Trời ơi, cái ông chú này làm sao vậy chứ! 
Bạn bè cô đã mất công đến đây rồi mà lại làm thế này thì có mất mặt, có chết không cơ chứ. 
Ngồi hết buổi trong sự nhàm chán thất vọng và tuyệt vọng, bạn bè của cô bắt đầu liếc nhìn nhau rồi đồng loạt đứng dậy, Hoàng Kiều Linh đại diện nói. 
"À...Hôm nay bọn cháu đến đây cũng có ý định thăm bạn Bích Thảo một lát, thấy bạn tình hình đã không sao rồi nên bọn cháu xin phép về trước ạ!" 
"Không ở lại chơi thêm lát nữa sao?" Thiên Kỳ nói. 
"Dạ thôi ạ, bọn cháu còn có việc nên đi trước" 
"Ừm" Thiên Kỳ gật đầu đồng ý. 
Bích Thảo cũng vội đứng dậy tiễn đám bạn một đoạn ra đến cửa. 
"Bích Thảo, bọn mình về nhé" 
Hoàng Kiều Linh vẫy tay chào với cô, ánh mắt nhìn nhau với vẻ hiểu ý lại thoáng chút buồn. Cô nhìn từng người từng người một bước khỏi cửa chính mà lòng nặng trĩu lại, mỗi một người ra khỏi cửa là cảm giác nguy hiểm càng ngày càng tiến gần hơn. 
Nhưng mà cô ngàng nghĩ càng tức, tất cả đã bị người đàn ông kia phá đám. 
Không khí trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon-lao-cong-cua-toi-la-ac-ma/2926851/chuong-29.html