Dần dần mọi sự hỗn loạn đều xuất hiện trong tâm trí của bọn họ, trong khi đang chạy với vận tốc khá nhanh khá gấp gáp thì con đường phía trước bỗng có vài chiếc xe ô tô tiến tới.
Đàn em của Thiên Kỳ đã đến!
"Đại ca mau lên xe đi"
Một tên đàn em lái chiếc xe gần lại chỗ Thiên Kỳ rồi mở cửa xe ra để anh dễ dàng leo lên. Tử Thiêm vì bị thương ở mông nên được đàn em đưa lại phía sau xe cùng với cháu gái tới chỗ an toàn.
Thiên Kỳ cầm được chiếc súng liền lao ra ngoài bắn một lượt, anh chĩa súng tới đâu là đạn ghim vào đầu mỗi tên địch tới đó. Tiếng súng đối đầu của hai bên vang lên chỉ một lúc cuối cùng đám đàn em của Chu Khang nằm trên đất không bị thương thì cũng phế.
Đàn em của Thiên Kỳ được gọi tới chỉ vỏn vẹn vài chục người nhưng chất lượng lại hơn số lượng, kỹ thuật bắn súng võ thuật cho tới độ thông minh đều được chính tay Thiên Kỳ đào tạo ra.
Biết chắc rằng sẽ thua thảm hại phe côn đồ mà Chu Khang làm chủ bỏ chạy hết. Một pha lật ván cờ vô cùng đẹp mắt.
Cuối cùng Ba người bọn họ được đàn em thân cận đưa về biệt thự Đông Phương gia.
Một tiếng sau...
"Á....Úi....A~"
"Anh thả lỏng ra một chút" giọng nói ồm ồm vang lên.
Ở trong căn phòng ngủ của Tử Thiêm, anh ta nằm úp người xuống giường phơi mông trần như nhộng của mình ra ngoài để cho một ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon-lao-cong-cua-toi-la-ac-ma/2926821/chuong-44.html