Sau khi ăn xong, Bùi Tây nhận lấy trách nhiệm rửa bát.
Hứa Hâm không tỏ vẻ gì, cô về phòng tắm rửa rồi trèo thẳng lên giường đắp chăn.
Bên ngoài trời vẫn mưa to gió giật, trong nhà lại chỉ có mình hai người bọn họ.
Phòng Bùi Tây ở đối diện với phòng cô, vài bước đi bộ là tới.
Hứa Hâm vừa mới nhận được điện thọai của Hứa Tuệ Anh, bà nhắc nhở cô phải đóng cửa sổ cho kỹ, chú ý an toàn một chút.
Báo chí đưa tin, cơn mưa lần này chính là trận mưa to kỷ lục của thành phố A trong suốt một trăm năm qua.
Không có việc gì để làm, Hứa Hâm bèn nhắm mắt đi ngủ.
Nửa đêm Hứa Hâm tỉnh lại, mở điện thoại lên thấy hiện tại mới chỉ tầm 10 giờ tối. Bên ngoài cửa sổ trời vẫn mưa, nghe chừng vẫn chưa có dấu hiệu thuyên giảm.
Bữa tối ăn không nhiều, hiện tại có chút đói bụng.
Vốn là định mai dậy sớm rồi đi ăn sáng, nhưng bụng thầm thì kêu, Hứa Hâm không thể không để ý được, hơn nữa lúc này cô cũng không cảm thấy buồn ngủ.
Hứa Hâm xuống tầng, phát hiện phòng bếp đang sáng đèn.
Bùi Tây đang uống nước.
Hứa Hâm cười cười, bước tới gần cậu.
"Mình không ngủ được, xuống đây tìm đồ ăn."
"Tủ lạnh có bánh mì."
Bùi Tây đặt cốc nước xuống, gật đầu với Hứa Hâm rồi chuẩn bị rời đi.
Vừa khách khí lại vừa xa cách, đây chính là thái độ của Bùi Tây với tất cả mọi người.
Cô cũng không phải là ngoại lệ.
Khi lướt qua nhau, Hứa Hâm ngửi được hương vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hoan/242326/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.