Trở về nhà, nước mắt cô lưng tròng, chưa kịp vào đến phòng Thất Giai đã ôm mặt khóc nức nở. Nghĩ đến những lời mẹ anh đã nói, nghĩ đến đoạn tình cảm bi ai này, phút chốc cô lòng cô lại dấy lên suy nghĩ dại dột. Những nỗi đau, thăng trầm bủa vây, chẳng còn đâu một Thất Giai vui tươi, suy nghĩ lạc quan, tích cực nữa.
Chỉ còn hai ngày nữa cô sẽ cùng anh về Giang gia ra mắt gia đình. Nào ngờ lại xảy ra chuyện, mẹ của anh còn thẳng thừng bảo rằng không chấp nhận cô.
Ba mẹ cô thấy con gái đã về nhưng lại khóc đỏ cả mắt thì vừa hoang mang lẫn bối rối.
Hồ phu nhân ngồi xuống cạnh con gái:
- Có chuyện gì vậy con? Sao con lại khóc?
Ba cô cũng vội hỏi han con gái, trông cô khóc đến tội thế này thì ba mẹ nào nhìn thấy mà không đau lòng:
- Đã xảy ra chuyện gì con nói ba mẹ biết đi Thất Giai?
Cô lắc đầu, cố lau nước mắt nhưng lệ cứ tuôn, dì Mai cũng lo lắng nên vội bước đến xem sao.
- Con xin lỗi nhưng hiện tại con muốn được yên tĩnh. Con xin phép.
Vợ chồng Hồ lão gia và dì Mai ngây người vì chẳng hiểu chuyện gì đang xảy. Mẹ cô nghĩ rằng Thất Giai bị áp lực công việc hoặc đang gặp trục trặc yêu đương với Tống Hiển. Bà ấy nhìn dì Mai rồi nói:
- Chắc con bé đang rất buồn. Hôm nay dì cứ để tôi vào bếp, Thất Giai thích nhất là món canh bí hầm xương do tôi nấu.
Dì Mai gật đầu, Hồ lão gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hoac-minh-tinh-mui-huong-cua-em/938458/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.