Trở về phòng, cô cuộn mình trong chăn, Tống Hiển bước vào, nhẹ nhàng ngồi xuống giường ngay cạnh cô, anh cất lời vỗ về:
- Anh hiểu cảm giác của em, nhưng suy cho cùng dù là ba mẹ nuôi thì đã sao? Họ vẫn yêu thương em hết lòng, sẵn sàng hy sinh mọi thứ vì em. Công sinh không bằng công dưỡng. Máu mủ không phải chỉ dựa vào huyết thống, mà trên hết là tình cảm gia đình, là tình yêu thương dành cho nhau.
Những lời khuyên nhủ, phân tích sâu sắc từ anh cô không thể phủ nhận, nhưng vì đang rất sốc và đau lòng, cô càng khóc lớn hơn.
Tống Hiển nằm xuống, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng:
- Có anh ở đây và cả ba mẹ luôn yêu thương em, đừng khóc nữa.
Anh rất sợ nhìn thấy phụ nữ khóc, đặc biệt là cô. Nhưng trong tình cảnh thế này, anh hiểu rõ cô đau lòng thế nào.
Cả đêm cô thút thít trong lòng anh, đến đôi mắt đẹp cũng sưng húp. Tống Hiển phải vỗ dành Thất Giai suốt mấy giờ liền.
Đến khi cô bình tâm lại thì Tống Hiển đã khuyên cô đối diện với ba mẹ để lắng nghe rõ mọi chuyện.
Ba mẹ của cô đã kể hết về chuyện xảy ra năm xưa. Vợ chồng Hồ lão gia vốn dĩ hiếm muộn, cưới nhau đã mười năm nhưng vẫn không có được mụn con nào.
Hai vợ chồng thường xuyên đi đến khắp các bệnh viện nổi tiếng từ trong và ngoài nước để tìm kiếm hy vọng. Ai chỉ dẫn ở đâu chữa trị hiếm muộn họ cũng quyết tìm đến, nhưng sau bao năm vất vả, kết quả vẫn chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hoac-minh-tinh-mui-huong-cua-em/938455/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.