Cô đưa tay phải ôm lấy vai trái vì đau. Lọ hoa rơi trúng vai cô rồi văng xuống sàn và bị sứt mẻ. Bà Diệp An vì quá nhập vai nên nào ngờ đã mạnh tay với cô như vậy.
- Thất Giai con có sao không? Dì xin lỗi, dì không cố ý...
Mọi người trong đoàn phim liên tục hỏi han cô, trông Thất Giai có vẻ rất đau, hơn nữa lọ hoa rơi trúng cô khá lớn, e rằng cô không thể tiếp tục quay phim ngay lập tức được.
Nơi họ đang quay phim cũng rất gần bệnh viện, mọi người lập tức đưa Thất Giai đến bệnh viện kiểm tra. Dù sao cũng không được xem nhẹ, kỹ lưỡng một chút vẫn hơn.
Là người đã trực tiếp gây ra vết thương cho cô, dù chỉ vô tình nhưng bà Diệp An vẫn cảm thấy rất áy náy và có lỗi. Bạn đang đọc truyện tại ++ trùmtruу ệЛ.VИ ++
Bà Diệp An theo cô vào phòng khám, bác sĩ kéo nhẹ cổ áo của cô lệch xuống để lộ ra phần vai trái đang dần bầm tím. Nữ bác sĩ chạm vào vết thương rồi nhỏ nhẹ nói:
- Cô thấy đau nhiều không?
Thất Giai gật đầu:
- Rất đau.
Ngay giây phút cổ áo của cô kéo xuống, bà Diệp An lặng người khi nhìn thấy vết bớt màu đỏ nhạt có hình dạng như một bông hoa, chính xác là trông như hoa hồng.
Bà ấy lặng người, tay run lên mất kiểm soát, những hình ảnh trong quá khứ ùa về như một cuốn phim khi nhìn thấy vết bớt đặt biệt ấy.
Cảm giác tội lỗi như nhát dao chậm rãi, dai dẳng cứa vào trái tim người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hoac-minh-tinh-mui-huong-cua-em/938450/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.