Anh ngoan ngoãn đi theo cô, Thất Giai đưa anh vào trong phòng tắm đứng "ẩn nắp", cô không quên đưa quần áo cho anh.
Cô nhanh chóng lấy áo choàng tắm của khách sạn mặc vào. Không quên chải lại tóc rồi vén hai bên tóc ra phía trước để che đi những vết đỏ ân ái trên cổ.
Xong xuôi mọi thứ, cô vừa định quay lưng rời khỏi phòng tắm thì anh đã nắm tay cô kéo lại. Trong lúc cô đang hoang mang, anh nhân cơ hội đặt lên môi người đẹp một nụ hôn ngọt ngào.
Thất Giai đánh nhẹ vào ngực anh:
- Ở yên đây.
Cô giữ sự điềm tĩnh bước ra ngoài, vừa mở cửa cho Vân Linh, cô liền nở nụ cười:
- Lúc nãy em đang đi vệ sinh nên không mở cửa ngay được.
Vân Linh vui vẻ cất lời:
- Chị sang nhắc em chuẩn bị để đi ăn sáng, hôm nay có cảnh quay sớm.
Cô gật đầu:
- Dạ, em biết rồi.
Cứ nghĩ đến đây là êm xuôi, nào ngờ khoảnh khắc Vân Linh sắp quay lưng rời đi, tiếng chuông điện thoại lại reo lên.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói, khi tiếng chuông ấy...không phải từ điện thoại của cô.
Vân Linh khựng bước, quay lại nhìn Thất Giai, vốn dĩ thường xuyên đồng hành bên cạnh cô, vậy nên nữ trợ lý biết rất rõ tiếng chuông điện thoại của Thất Giai nghe như thế nào.
- Em đổi nhạc chuông điện thoại rồi sao?
Câu hỏi của Vân Linh khiến cô thoáng bối rối, nhưng Thất Giai nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh mà đáp lời:
- Dạ phải, chị thấy nhạc chuông này có hay không?
Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hoac-minh-tinh-mui-huong-cua-em/938424/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.