“Ghen? Đúng a, hình như là… Ê ẩm, ngươi không được nói cho y nga, không được nói ta ăn dấm chua y…” Cả thân thể dựa hẳn vào ngực Lang Nguyên, Kim Ngọc lắc lư mấp máy miệng, ha ha cười.
“Sẽ không, ta sẽ không nói.” Cách một lớp ngoại sam, thân mật vuốt ve thắt lưng xinh đẹp của hắn, Lang Nguyên len lén cười.
Thì ra, trong lòng hắn luôn có mình, chỉ là xấu hổ không chịu nói ra thôi.
Tiểu hồ ly giảo hoạt, giấu kín tâm tình không chịu nói, thật không biết phải đối với hắn như thế nào mới tốt…
“Đầu hảo choáng, ta muốn ngủ… Ngủ…” Ngáp một cái, tựa đầu vào cổ Lang Nguyên, dẩu đôi môi bạc.
Trong đầu loạn thất bát tao, trên người cũng mềm nhũn, thật muốn tìm một chỗ ngủ một giấc!
“Hảo, hảo, chúng ta cũng nên đi ngủ.” Ôm Kim Ngọc không hề giãy giụa, vận khởi pháp thuật, trong nháy mắt liền về tới doanh trướng hắn.
Đem Kim Ngọc say đến bất tỉnh nhân sự để trên giường, đang chuẩn bị xoay người lấy nước, Kim Ngọc lại đột nhiên trở mình, nằm lên y bào của y.
Y thử kéo tà áo ra nhưng vẫn còn vướng lại một góc, muốn tiếp tục kéo nhưng lại sợ đánh thức hắn, Lang Nguyên thở dài nói: “Thôi, bổn vương cùng cưng ngủ là được.”
Vậy mà y mới vừa nằm xuống, Kim Ngọc liền chủ động nhích lại gần, gắt gao ôm thắt lưng y, mặt còn cọ cọ dụi dụi vào ngực y, tìm một tư thế thoải mái, nặng nề thiếp đi.
Ầm ——
Đầu óc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-ho-nhap-ho-khau/3035379/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.