“Ùm…ùm…” Cỗ máy tái tạo địa chất đã mất hết toàn bộ màu sắc, nó phát ra một tiếng kêu dài buồn bã trước khi ngừng hoạt động hoàn toàn. Những cơn địa chấn nho nhỏ đã dừng lại, sự yên tĩnh bất chợt khiến cho con Kepaku quay lại. Nó rít gào đầy giận dữ với Đức. Sự bất chợt của con Kepaku khiến cho mấy con Golem bị xao nhãng theo, và Lalin lợi dụng cơ hội này quăng sợi xích chặt ngang người một con Golem khác. Nghe thì lâu những tất cả việc trên chỉ diễn ra trong vòng một giây đồng hồ. Con Kepaku như đã đưa ra một quyết định gì đó, rít gào với hai con Golem còn sót lại. Cả đám xoay sang tấn công Lalin một cách hung bạo, thậm chí gần như bỏ qua né tránh để va chạm trực tiếp. Trước sự giáp công của cả bọn Golem, Lalin không thể không lùi lại.
Bất chợt, mũi thương ở trên tay của con Kepaku bắt đầu lấp lánh ánh sáng đỏ rực, rồi nó phi lưỡi thương thẳng về phía Lalin, đúng lúc cô mới hạ lưỡi rìu xuống. “Cẩn thận!” Đức giật mình hô lớn. Cậu vươn tay ra tìm cách giúp cô theo bản năng. “Keng” lưỡi thương bị tác động bởi niệm động lực bay vọt về phía bên trái, đâm chệch vào vai của Lalin. Máu tỏa ra khiến cho cô kêu lên đau đơn. Tuy nhiên nguy cơ hiện tại đã được giải trừ phần nào. Trong khoảnh khắc cậu đưa tay ra cứu Lalin, Đức đã nhận ra được một chút gì đó về tinh túy của việc sử dụng niệm khống. Khi đó, tinh thần lực của cậu chưa hề bao phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hanh-ky/3817605/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.