Đêm trước ngày cưới hai ngày, Trình Khuyết và Thương Vị Vãn nói chuyện điện thoại suốt nửa đêm.
Chu Duyệt Tề mơ màng tỉnh dậy, đi vệ sinh xong quay lại thì phát hiện trong phòng chỉ còn mình cô.
Cô xỏ đôi dép mềm mại, bước ra ban công, kéo rèm ra mới thấy Thương Vị Vãn khoác một chiếc áo len mỏng màu hồng phấn, tựa vào lan can sáng bóng như mới, tay trắng nõn cầm điện thoại kề bên tai, gương mặt rạng rỡ một nụ cười mà cô chưa từng thấy bao giờ.
Thương Vị Vãn trong hiểu biết của Chu Duyệt Tề là một người kín đáo, trầm tĩnh, cảm xúc ổn định, dù núi Thái Sơn sụp trước mặt cũng không đổi sắc, khi ở cùng họ cô cũng cười, nhưng là nụ cười điềm đạm và ôn hòa.
Nhưng đêm hôm đó, Thương Vị Vãn cụp mi, cả người như được bao phủ bởi một tầng ánh sáng dịu dàng, mang theo vài phần e lệ, giống như một cây cỏ xấu hổ rực rỡ. Thật khó dùng lời để miêu tả Thương Vị Vãn trong khoảnh khắc ấy.
Chu Duyệt Tề bị cảnh tượng này làm cho sửng sốt, tuy không nghe được Thương Vị Vãn nói gì, nhưng cô cảm thấy lúc này Thương Vị Vãn chắc chắn rất hạnh phúc.
Cơn buồn ngủ lập tức tan biến, cô quay lại giường lấy điện thoại. Khoảnh khắc ấy được ghi lại trong một bức ảnh, Chu Duyệt Tề ngáp một cái rồi gửi bức ảnh cho Triệu Nam Tinh: 【Em tin Thương Thương tìm được tình yêu đích thực rồi.】
Triệu Nam Tinh không trả lời, Chu Duyệt Tề cũng không dám làm phiền giây phút ngọt ngào của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-gio-dem-co-thoi-dung-yen/5082018/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.