Máu tươi chảy dọc theo lòng bàn tay, Lâm Thành cố gắng phản kháng, nhưng bị Trình Khuyết dùng một đầu gối đè chặt lồng ngực.
Gương mặt anh ta trở nên dữ tợn, nhưng vẫn không thể địch lại sức mạnh của Trình Khuyết.
Hôm đó thật trùng hợp, Trình Khuyết vốn luôn xuề xòa lại đeo cà vạt. Anh tháo lỏng cà vạt, giật mạnh xuống, chiếc cà vạt đen quấn quanh cổ tay anh ta, buộc chặt đến mức máu chảy chậm lại vài phần.
Có lẽ vì có trò vui để xem, đám nam nữ trong sàn nhảy đều dừng lại, chẳng mấy chốc đã vây quanh thành một vòng.
Thương Vị Vãn đứng đó, cảm thấy ánh mắt của mọi người đang dò xét qua lại giữa cô và Trình Khuyết. Nhưng đôi chân cô như bị dính keo, đứng yên tại chỗ, không thể nhúc nhích.
Trình Khuyết quỳ một gối xuống, ra tay tàn nhẫn, hướng về phía tay Lâm Thành lại thêm một nhát.
“Đ*t mẹ! Trình Nhị, mày điên rồi!”
Trình Khuyết cầm mảnh kính vỡ trong tay, kề sát cổ họng Lâm Thành, cách động mạch cổ của anh ta chỉ vài milimet. Lâm Thành lập tức run lẩy bẩy, “Sai rồi… tôi sai rồi…”
Dù Trình Khuyết đã làm đến mức này, cũng chẳng ai dám bước lên can ngăn. Không ai khuyên, cũng chẳng ai dám khuyên.
Mũi kính kề sát động mạch cổ của Lâm Thành, trong khi hai tay anh ta bị trói chặt, không thể cử động, đôi mắt đỏ ngầu cầu xin: “Anh Trình…”
Trình Khuyết dùng sức mạnh, lại rạch thêm một nhát vào lòng bàn tay anh ta. Không hiểu sao, dù Thương Vị Vãn đứng khá xa, khi chứng kiến cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-gio-dem-co-thoi-dung-yen/5081986/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.