Lúc Thương Sách quay lại, vị thiếu gia nhà họ Vinh nói có việc gấp cần xử lý nên đã rời đi trước, bữa tiệc vì thế cũng kết thúc, mọi người ai về nhà nấy. Trước khi chia tay, Thịnh Thư Ninh chủ động mời Tưởng Trì Vũ đến nhà chơi.
“Mẹ em đã muốn mời chị đến nhà ăn cơm từ lâu rồi, chị rảnh lúc nào?”
“Lúc nào cũng được.”
“Vậy trưa mai nhé?”
Dụ Cẩm Thu sớm đã muốn gặp Tưởng Trì Vũ, chỉ là dạo này bận quá không sắp xếp được.
Khi đã lên xe, Tưởng Trì Vũ mới hỏi Thịnh Đình Xuyên:
“Vừa nãy, sau khi vị thiếu gia nhà họ Vinh đi vệ sinh về, sắc mặt cậu ta không được tốt lắm. Chuyện đầu tư chắc không có vấn đề gì chứ?”
“Đầu tư của nhà họ Vinh chỉ là thêm phần trợ lực thôi, có hay không cũng không ảnh hưởng lớn đến Thịnh Thế. Người đang cần gấp vốn là Trịnh Khắc Quân, vì làm trang sức rất tốn tiền.”
Tưởng Trì Vũ gật đầu, sau đó nghiêng mặt hỏi:
“À, trong bữa tiệc, anh với cô Tô kia cứ nhìn nhau ra hiệu, hai người đang bàn chuyện gì đấy?”
“Em cũng để ý à?”
“Quá rõ ràng còn gì.”
“Anh đưa em đi một chỗ.” – Thịnh Đình Xuyên vừa nói, vừa giơ tay tháo chiếc cà vạt trên cổ, dịu giọng – “Nhắm mắt lại.”
Tưởng Trì Vũ trong lòng có phần nghi hoặc, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo. Thịnh Đình Xuyên ra hiệu cho trợ lý Lộ lái xe tiếp, xe đi thêm hơn mười phút rồi mới dừng lại, anh kéo cô xuống xe.
Không nhìn thấy gì, cả người Tưởng Trì Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4997084/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.