Mọi người nhanh chóng dạt sang hai bên, nhường đường cho đoàn người vừa đến. Hà Xán Như bị ánh mắt sắc lạnh của Dụ Hồng Sinh dọa đến mức hơi thở hỗn loạn, cánh tay còn lơ lửng giữa không trung cũng phải ngượng ngùng hạ xuống.
“Ông Dụ, đây là việc nhà của chúng tôi, có lẽ ông không tiện can thiệp đâu.” Hà Xán Như cố tỏ ra mạnh mẽ, dựa vào buổi phát trực tiếp để gồng mình lấy dũng khí.
“Không bàn chuyện bà và Tưởng Lập Tùng đã ly hôn hay chưa. Dù bà vẫn còn là mẹ kế cô ấy đi chăng nữa…” Giọng Dụ Hồng Sinh lạnh như băng, “Nếu tôi cứ muốn quản chuyện này thì sao?”
Giọng điệu ngông cuồng, ánh mắt lộ vẻ khiêu khích rõ rệt, như thể đang nói: Bà có thể làm gì tôi? Phong thái bá đạo, ngang tàng đến lạnh người.
Hà Xán Như nghẹn họng, “Ông… ông sao lại không nói lý lẽ gì cả!”
Dụ Hồng Sinh chỉ cười khẽ: “Một mụ đàn bà chanh chua, giữa thanh thiên bạch nhật lại làm trò ăn vạ đánh chửi người khác, với loại người như bà, tôi cần phải nói lý à?”
Lúc này, Hạ Văn Dã cũng lên tiếng phụ họa:
“Bà diễn cũng đủ tệ rồi, còn mặt mũi thuê người livestream để bán thảm, đúng là xúc phạm IQ toàn dân. Bản thân là tiểu tam, nuôi con hư hỏng, giờ còn bày đặt tỏ vẻ oan ức.”
“Tưởng tiểu thư, cô ấy là do quá tốt bụng nên mới khiến loại người này tưởng mình là nhân vật quan trọng.”
“Đối phó với hạng người như thế, chỉ có cách… xé toạc miệng bà ta ra.”
Hà Xán Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4997050/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.