Sảnh lớn khách sạn nhanh chóng tụ tập một đám đông hóng chuyện. Trước Tết, vụ việc nhà họ Tưởng từng náo loạn cả thành phố, video Hà Xán Như và Tưởng Lập Tùng đánh nhau ở đồn cảnh sát đến giờ vẫn còn lan truyền trên mạng.
Giờ phút này, bà ta ngồi bệt dưới đất, mắt đỏ hoe, dáng vẻ vô cùng đáng thương.
“Dì à, con biết chuyện năm xưa là con có lỗi với con gái dì, dì oán trách con cũng là điều dễ hiểu.”
“Nhưng bệnh ung thư của chị ấy đâu phải do con gây ra? Chị ấy với anh Lập Tùng vốn dĩ đã không hạnh phúc, sao có thể đổ hết mọi tội lỗi lên đầu mẹ con con được?”
“Nếu dì muốn trả thù, con nhận. Dù sao cũng là con nợ dì.”
“Nhưng chuyện năm xưa, dì không thể trách con được… Con và ba của Tiểu Vũ là thật lòng yêu nhau cơ mà…”
…
Hà Xán Như vừa khóc vừa nói, nước mắt như mưa, bộ dáng vô cùng tội nghiệp.
Nhưng từng lời từng chữ lại đầy hàm ý tố cáo Tưởng Trì Vũ độc ác, chính cô đã tính toán, khiến mẹ con cô ta rơi vào kết cục bi thảm hôm nay.
“Nếu như dì vẫn chưa nguôi giận, có thể đánh con, mắng con, chỉ xin hai người đừng làm khó Nhan Nhan nữa.”
“Sau lần trước gặp Tiểu Vũ, con bé bị thương nặng dẫn đến sảy thai, vừa mới làm xong phẫu thuật, con chỉ cầu xin dì hãy cho mẹ con con một con đường sống.”
Vừa nói, bà ta vừa loạng choạng bò dậy từ dưới đất, lao về phía bà ngoại, định kéo tay bà.
Nhưng Tưởng Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4997048/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.