Ánh mắt châm chọc và khinh miệt từ xung quanh như hàng vạn mũi tên tẩm độc, khiến bà ta đến thở cũng thấy khó khăn.
“Là tôi hại bà à?” – Tưởng Trì Vũ bật cười lạnh – “Dì Hà, người lén lút vụng trộm sau lưng ba tôi chính là bà! Bà còn định đổ đống nước bẩn này lên đầu tôi à.”
Cô liếc nhìn Dụ Hồng Sinh, ánh mắt như ra hiệu bảo ông ta đừng nhúng tay vào chuyện này.
Chuyện bẩn nhà mình, không cần thiết phải kéo người khác dính líu.
Lúc này, Dụ Hồng Sinh mới lui về phía sau, ánh mắt lướt qua Kim Duệ, đầy khinh bỉ.
“Là vì…” – Hà Xán Như đột ngột quay sang nhìn Tổng giám đốc Điền.
Tổng giám đốc Điền tuy là kẻ háo sắc già đời, nhưng cũng chẳng muốn để lại điều tiếng xấu trước mặt bao người, liền vội nói: “Lúc đó tôi mơ mơ màng màng, chỉ thấy cả người nóng bừng, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra!”
“Chẳng lẽ là bị ai bỏ thuốc à?” – Có người lên tiếng suy đoán.
“Chắc là có vấn đề thật, nếu không thì hai người họ cho dù có mất kiểm soát đến đâu, cũng không đến mức làm ra chuyện đó…”
“Phải đấy!” – Hà Xán Như nghiến răng – “Chúng tôi bị người khác hại, chắc chắn là bị bỏ thuốc!”
“Tưởng Trì Vũ, là cô đúng không? Cô không hài lòng với đối tượng xem mắt mà tôi và ba cô sắp xếp, nhưng cũng không thể hại tôi như vậy được!”
“Cô đã khiến con gái tôi gặp chuyện, giờ lại muốn hủy hoại cả tôi.”
“Cô đúng là loại đàn bà độc ác!”
“Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4997012/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.