Lúc này, Tưởng Trì Vũ vẫn mặc nguyên bộ váy trong lễ đính hôn, trang phục chỉnh tề, thậm chí son môi còn nguyên, nhìn qua thì rõ ràng là không có chuyện gì xảy ra.
“Tối nay là…” – Tên đàn ông định mở miệng nói rằng mình nhận nhầm người, nhưng vừa nói được nửa câu đã bị Lý Khải đá cho một cú, lời nói nghẹn lại trong cổ họng.
“Ý dì Hà là, chỉ vì tôi không gặp chuyện gì… nên tất cả những gì xảy ra tối nay, cứ thế cho qua êm đẹp sao?” – Tưởng Trì Vũ bật cười lạnh.
Càng nghĩ, cô càng thấy rùng mình.
Người xảy ra chuyện không phải là Thịnh Thư Ninh, là vì gã đàn ông kia kịp nhận ra nhận nhầm người.
Là vì Hạ Văn Lễ đến kịp lúc.
Nếu người đó thật sự là cô…
E là đã không còn may mắn như vậy.
Đêm nay, có thể đã trở thành bóng ma cả đời cô không thể xóa nhòa.
“Xét cho cùng, tôi cũng không phải con ruột của dì. Nếu như người gặp chuyện hôm nay là Tưởng Thư Nhan, dì còn có thể bình tĩnh như thế không?” – Tưởng Trì Vũ từng bước tiến gần về phía hai mẹ con Hà Xán Như.
“Trì Vũ, dì biết con ấm ức, dì sẽ bù đắp cho con. Dù sao cũng là người một nhà, có cần thiết phải làm lớn chuyện lên như thế không…” – Hà Xán Như cười gượng, lời chưa dứt thì “Soạt!”
Một ly rượu vang đỏ đã bị Tưởng Trì Vũ hất thẳng vào mặt bà ta.
Rượu thấm ướt cả mặt, Hà Xán Như chết lặng, đứng chôn chân tại chỗ.
“Trì Vũ, chị điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996996/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.