Kim phu nhân vốn là người khôn khéo, liếc mắt một cái đã nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Tưởng Trì Vũ.
Nếu Tưởng Thư Nhan thật sự có chuẩn bị quà, vậy đoạn video vừa rồi rất có khả năng là giả.
Còn nếu không có quà, cô ấy rất có thể sẽ tiếp tục bám lấy đoạn video để truy đến cùng.
Vì thế bà ta lập tức sai người: “Mau mang món quà nhị tiểu thư Tưởng tặng lên đây.”
Tưởng Thư Nhan thở gấp, vội ngăn cản: “Để lát nữa hãy lấy, bây giờ đang giữa lễ đính hôn, đừng để lỡ giờ lành.”
Kim phu nhân hung hăng trừng mắt với cô ta.
Lễ đính hôn đã bị phá đến mức này rồi, còn quan tâm gì giờ lành nữa? Nếu xử lý không ổn thỏa, nhà họ Kim phen này coi như mất sạch thể diện ở thủ đô.
Chẳng bao lâu sau, món quà của Tưởng Thư Nhan đã được mang đến. Đó là một chiếc hộp khá lớn, nhưng nhìn dáng vẻ người phục vụ bước đi nhẹ nhàng, có vẻ bên trong chẳng nặng bao nhiêu.
“Em gái, thì ra đây mới là món quà em chuẩn bị cho chị. Vậy thì đoạn video kia đúng là không phải của em rồi.” Tưởng Trì Vũ cười nói, “Là chị hiểu lầm em.”
Tưởng Thư Nhan lúc này đúng là muốn kêu oan cũng không biết bắt đầu từ đâu.
Video đó vốn dĩ không phải do cô ta tung ra.
“Vậy để chị xem thử em tặng gì nhé.” Vừa nói, Tưởng Trì Vũ vừa đưa tay định mở hộp quà.
Nhưng bị Tưởng Thư Nhan chặn lại, “Chị ơi, đợi kết thúc nghi thức rồi hãy mở đi.”
“Không sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996988/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.