Cuộc thi thiết kế kiến trúc Cúp Tử Kim chính thức bắt đầu đúng 7 giờ tối.
Sau phần khuấy động không khí từ MC, chủ tịch hiệp hội kiến trúc lên sân khấu phát biểu một bài dài tận hơn hai mươi phút. Trong khán phòng, Thương Sách ngáp đến rách cả miệng — thời tiết thế này mà ngồi trong không gian kín, gió máy vừa phải, thật khiến người ta dễ buồn ngủ.
Ánh mắt anh ta liếc sang bên, lập tức nhíu mày—
Thằng nhóc Hạ Văn Dã kia… lại đang lén dùng điện thoại làm bài tập.
“Trước giờ sao anh không biết chú chăm học vậy đấy?”
“Sau Tết Dương lịch là thi cuối kỳ, thời gian gấp rút.”
“Chú trượt môn học kỳ trước à?”
“Em không có! Anh tưởng ai cũng như anh chắc? Nghe nói lúc còn đi học anh trượt suốt đấy thôi.”
“…”
Thương Sách hừ một tiếng. Hồi đó là do anh chí hướng không nằm ở sách vở thôi.
Lại ngáp cái nữa: “Nói thật đi, đang ôn thi mà còn chạy tới dự cái sự kiện này làm gì? Hạ Tiểu Dã, có chuyện gì mờ ám đúng không?”
Cái tên này vốn mê hóng chuyện, chắc chắn không vô duyên vô cớ xuất hiện ở đây.
“Anh đoán xem.” Hạ Văn Dã cười hì hì, kiểu mặt đáng ăn đòn.
“Cho chú hai trăm.”
Mặt Hạ Tiểu Dã sầm xuống.
Hai trăm? Anh tưởng tôi là ăn mày à?!
“Vậy hai trăm rưỡi?”
Anh mới là đồ hai trăm rưỡi đấy!
(“hai trăm rưỡi” trong tiếng Trung là một cách chơi chữ, ý chỉ người ngốc nghếch)
Hạ Văn Dã cau mày: “Anh à, công ty anh có phải sắp phá sản rồi không?”
Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996950/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.