Vì muốn chiêu đãi Giang Hàm, hôm nay nhà họ Hạ huy động toàn bộ thành viên tham dự. Hai mẹ con Thịnh Tú Hoa vừa bước vào, thấy trận thế đông đủ như vậy, trong lòng lập tức khẽ chấn động, vội vã khách sáo chào hỏi từng người một.
Nghe nói người nhà họ Hạ bình thường ai cũng bận rộn.
Hôm nay là thế nào? Vậy mà ai cũng có mặt!
“Ngồi đi nào.” Hạ lão phu nhân mỉm cười, bảo người dâng trà.
“Thật ngại quá, lần này không báo trước, đột ngột đến làm phiền.” Thịnh Tú Hoa khách sáo nói.
“Cháu đừng nói thế.” Hạ lão phu nhân vừa uống trà vừa cười nhẹ.
Thời điểm này, thật sự… quá trùng hợp.
Sắp đến giờ cơm rồi, nếu khách sáo mời họ ở lại dùng bữa, mà họ lại không từ chối, thì tám phần là phải ăn luôn ở đây rồi.
Sau một hồi xã giao qua lại, Hạ lão phu nhân cười nói: “Ta nhớ hình như rất lâu trước đây, từng gặp cháu một lần.”
Thịnh Tú Hoa gật đầu: “Trí nhớ của bà thật tốt. Khi đó, cháu đi cùng mẹ đến một buổi triển lãm nghệ thuật, có duyên gặp bà một lần.”
“Cháu thay đổi nhiều đấy.”
“Còn bà thì nhìn vẫn trẻ trung như xưa.”
“Bà cụ nhà cháu không ở thủ đô sao?” Hạ lão phu nhân uống ngụm trà rồi hỏi.
“Mẹ cháu mắt kém, ra nước ngoài làm phẫu thuật mắt. Bà sắp trở lại thủ đô rồi. Mẹ cháu hồi trẻ làm nghề thiết kế, dùng mắt nhiều nên mấy năm nay thị lực kém hẳn.”
Chính vì vậy mà quyền lực trong Thịnh thị mới bị lung lay.
Lúc này, tài xế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996871/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.