Nhưng con người Thương Sách ấy mà, thuộc dạng trời sinh đã thích xem kịch vui, chẳng ngại chuyện lớn chuyện bé. Khóe mắt liếc qua Tạ Tư Nghiên một cái, anh ta liền nghiêng người tới gần Giang Hàm, hạ giọng nói:
“Chị, diễn thì phải diễn cho tròn vai.”
“Ý cậu là gì?”
“Khoác tay em.”
Giang Hàm cau mày, còn chưa kịp phản ứng, thì cổ tay đã bị Thương Sách nắm lấy, kéo tay cô vòng vào khuỷu tay anh ta.
Khuôn mặt Tạ Tư Nghiên lập tức sầm xuống.
Ánh mắt dán chặt lên người Giang Hàm, bản năng định bước lên nhưng lại bị Hạ Văn Lễ chắn đường.
“Tạ công tử, đừng vội. Chờ tiệc tối kết thúc rồi chúng ta nói chuyện.”
“…”
Vẻ mặt Hạ Văn Lễ trầm tĩnh, nghiêm nghị.
“Hôm nay là tiệc nhà họ Thịnh, Tạ công tử chắc không định làm khách lấn át chủ đâu nhỉ?”
Tạ Tư Nghiên cắn răng gật đầu: “Hạ tiên sinh nói phải.”
Nếu bây giờ anh ta xông ra lôi Giang Hàm đi, chắc chắn sẽ trở thành tiêu điểm bàn tán trong giới thượng lưu đêm nay. Sau khi nói xong, Hạ Văn Lễ nắm tay Chung Thư Ninh, dẫn cô rời đi.
Chỉ còn lại người nhà họ Tạ, Tạ phu nhân và Tạ lão gia liền vây lấy con trai.
“Chuyện gì thế hả?” – Tạ phu nhân thấy con mình như mất hồn mất vía, lo lắng hỏi – “Con đừng dọa mẹ đấy?”
Tạ lão gia thì hừ lạnh: “Nhìn là biết rồi còn gì!”
“Bạn gái của nó chính là Giang Hàm!”
Tạ phu nhân bật cười thành tiếng: “Quả nhiên mẹ con mình có mắt nhìn người giống nhau thật, mẹ cũng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996853/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.