Một câu nhẹ bẫng của Giang Hàm khiến sắc mặt tất cả mọi người có mặt tại đó đồng loạt thay đổi.
Câu này nghe vào tai…
Thật quá xui xẻo!
Khổng Tư Miểu đã đứng dậy khỏi mặt đất. Dù sao nơi này cũng là nhà cô ta, nên cô ta cố ra vẻ bình tĩnh:
“Chị Tiểu Hàm, nếu chị đến tiễn em, hoan nghênh ngồi xuống, em lập tức bảo người mang thêm bát đũa cho chị.”
“Cô ấy ở đâu?” – Giang Hàm hỏi thẳng thừng.
Không buồn dây dưa thêm lời nào.
Khổng Tư Miểu vốn không giỏi diễn kịch, lại sẵn đã sợ Giang Hàm, nên càng thêm chột dạ.
Không dám nhìn thẳng, vẻ mặt bắt đầu rối loạn.
Cô ta không ngờ Giang Hàm lại tìm đến nhanh như vậy, còn dám trực tiếp đến tận nhà cô ta.
“Chị… chị đang nói gì vậy ạ?”
“Chung Thư Ninh, cô ấy đâu?” – Giang Hàm hỏi lại lần nữa.
“Tiểu Hàm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Cô Chung kia làm sao rồi?” – Khổng Tiên Tường nghiêm giọng, rồi quay sang nhìn con gái mình:
“Miểu Miểu, con biết chuyện gì đúng không!”
Vẻ mặt con gái ông, quả thật không hề vô tội.
“Con thật sự không biết gì cả. Từ lần trước tình cờ gặp ở Thịnh Thế, ba đã dặn con đừng dây vào cô ấy, nên con không gặp lại nữa. Làm sao con biết cô ấy ở đâu…”
Chưa nói hết câu, Giang Hàm đã vung tay.
“Bốp!”
Một cái tát trời giáng bất ngờ, khiến Khổng Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4662848/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.